LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 81

Bỗng một cái xe lên dốc, ngược chiều với nàng, trông như con nhện khổng
lồ. Như kẻ chết đuối gặp thanh ván trôi gần, Mary bám lấy. Cô chạy theo,
kêu to:
- Ông đi đâu? Có chở ai không?
Phu xe lắc đầu, giục ngựa nhanh hơn, nhung đột nhiên, một bàn tay rắn
chắc đặt lên vai cô gái:
- Mary Yellan! Cô đi đâu trong đêm Giáng Sinh một mình thế nầy?
Giọng nói êm ái, quen thuộc, gương mặt trắng, mái tóc trắng, cặp mắt thủy
tinh của linh mục phó xứ Altarnun hiện ra.
Chúa ơi! Đó không phải phép mầu của Chúa sao?
Trong xe tranh tối, tranh sáng, cha phó với nét mặt thanh tú, mũi hơi quặp
như mỏ chim, môi mỏng và mím chặt. Giọng êm ru:
- Lần nữa, cô gặp tôi, ướt như chuột. Cởi áo choàng ra và cả vớ nữa, trong
xe không gió, Mary ạ ! Lấy khăn khoác vào cho ấm!
Mary bối rối làm theo lời cha Francis. Ông vẫn dịu dàng:
- Thế nào? Con đến đây làm chi?
Cũng như lần trước, Mary không thể dấu diếm ông điều gì. Nhưng nàng
không dám nói đến tên Jean, làm y như đó chỉ là một người lạ. Đợi nàng
nói xong, linh mục hỏi:
- Thế ra con cũng không đến nỗi cô đơn ở chỗ heo hút hoang vắng nầy nhỉ?
Tên hắn là gì?
Mary cảm thấy mình bị chế giễu, nhưng khi nàng nhìn linh mục, nàng lại
vững lòng. Nàng kể tên Jean cho ông biết và còn bạo dạn thêm rằng Jean
không giống anh... Linh mục hơi cao mặt:
- Cô muốn nói là Jean không biết gì về tội ác anh hắn? Hắn chỉ ăn trộm
ngựa thôi, phải không?
Mary nài nỉ:
- Thưa cha, cha có nói với con là cha quen ông Bassat xin cha giúp anh ấy,
ảnh còn trẻ... có thể làm lại cuộc đời.
Sự im lặng của cha phó làm Mary xấu hổ thêm. Chắc ông cho nàng là đứa
mất nết hay đứa ngốc?
- Mary! Cha không quen thân với ông tòa. Gặp nhau chào hỏi qua loa thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.