LỬA ĐẮNG - Trang 199

một đơn vị, mà là cả đất nước. Đành rằng chưa có kinh nghiệm. Thì cứ phải
làm mới ra kinh nghiệm chứ!

Ông mới sống giới sống công chức, nên chưa có điều kiện nắm bắt hết
những ngóc ngách, những góc khuất lấp trong bộ máy hành chính đất nước.
Vì thế, có một nguồn, một kênh thông tin rất quan trọng, giúp ông hiểu
phần nào đời sống xã hội. Ấy là báo chí. Gạt bỏ những sóng gây nhiễu, ông
nhận ra một vấn đề có tính phổ biến là sự bất hợp lý, sự quan liêu sự chồng
chéo, sự trì trệ, bùng nhùng, cái không minh bạch, cả cái bẩn thỉu đang ẩn
nấp đâu đấy trong bộ máy hành chính này.

Sao nhiều kẻ ăn bám, ăn chặn, ăn bớt, ăn mảnh, ăn của đút đến thế? Không
phải những kẻ mà là những bọn, thậm chí cả một tập thế, với cả bộ tứ,
thống nhất ăn của dân, của Nhà nước. Chính vì thế, ngoài những việc lớn,
ông thấy điểm nào nóng, chỗ nào nổi cộm lên, thành vấn đề mang tính xã
hội cao, nhất thiết phải đến tận nơi xem xét giải quyết. Ông chọn vụ đất
Thanh Hoa làm điểm đột phá là vì thế.

Ngồi với các đồng chí Thanh Hoa, ông không kêu gọi nâng cao tính tiên
phong gương mẫu, tính chiến đầu nữa. Cũng không kêu gọi phải tăng
cường đấu tranh tự phê bình trong chi bộ Đảng. Ông biết các cán bộ chủ
chốt càng cao càng bận…họp, chả mấy khi họp chi bộ. Họp chi bộ còn toàn
các đảng viên không nắm cương vị lãnh đạo. Bây giờ phải nói với nhau
bằng luật. Sống theo luật, làm theo luật, mà trong chi bộ, đau với nhau cũng
phải bằng luật. Không thể lấy tình đồng chí mà bảo nhau như thời máu lửa
được.

Chính vì không làm thế, nên hiệu quả sinh hoạt chi bộ bây giờ không có
bao nhiêu. Chỉ giữ được cái vỏ hình thức. Chi bộ nào chả trong sạch vững

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.