LỬA ĐẮNG - Trang 232

không nhận thấy, sự cần thiết phải làm như thế? Chả nhẽ, anh ấy cho rằng
mình muốn tự đề cao mình?

Già nửa đời, sống trong quân ngũ, được quân đội nuôi dạy, rèn luyện, giờ
đây Đảng cần mình ở vị trí chiến đấu này, mình phải hành động như một
người lính. Mình có làm gì cho riêng mình đâu. Vì sao anh ấy không ủng
hộ? Làm việc bây giờ sao khó thế?

Ngày xưa, thủ trưởng quân sự sự, thủ trưởng chính trị, cứ nhưmôi với răng,
mọi chuyện đều nhằm mục tiêu duy nhất là diệt địch. Sao dễ dàng thống
nhất ý kiến thế. Anh em thống nhất rồi, mời tham mưu, chính trị, hậu cần
lên bàn bạc cách triển khai nhiệm vụ. Tất cả đều hướng vào một mục tiêu,
cùng một ý chí, cùng thống nhất cách đánh, nên trận nào cũng thắng.

Bây giờ sao khó biết suy nghĩ thật của nhau thế nhỉ. Đã đành, khi Bộ Chính
trị nhất trí thông qua rồi thì dù "Cụ" có ý kiến khác, vẫn cứ triển khai…

Mà anh ấy nói thế, có phải là phản đối đâu. Chỉ khuyên nên thận trọng
thôi.

Nhưng, cái câu triết lý tưởng không đâu "đốt cháy giai đoạn sẽ bị chính
giai đoạn đốt cháy" gì thế nào?

Hình như ẩn trong luận điểm ấy còn có một ý tứ sâu sa gì đó, không khó
nhận ra.

Chả nhẽ ai doạ mình? Mình đâu chỉ là mình. Mình là đại diên của một tập
thể, của một tổ chức. Sau lưng mình là cả một chính đáng với một hậu
phương hùng mạnh, là quân đội là nhân dân. Ai có thể thiêu cháy được
mình? Việc mình, mình cứ làm thôi. Đành vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.