LỬA ĐẮNG - Trang 280

Diệu quay sang Quân. Anh này đứng lên. Ai cũng nhận ra vẻ lúng túng
trong bộ mặt tối sầm, bụi bặm của người suốt ngày phơi mặt ngoài đường:

- Báo cáo chị…báo cáo chị họ…thật ra, họ…vẫn làm trên diện tích của họ
ạ.

Chưa ai thấy, trên khuôn mặt đẹp dịu dàng vốn có của Diệu, nét cứng rắn
này. Chị chất vấn:

- Đồng chí biết, để có khu Thể thao Văn hoá này, đã xảy ra bao chuyện rắc
rối lôi thôi cho nhiều người không? Đồng chí thừa biết, luật pháp không
cho phép mở của sổ sang nhà liền kề, khi tường nhà anh đã xây hết đất.
Vậy vì sao trường hợp này lại để người ta làm? Vì đây không phải là nhà
mình, nên đồng chí mới để thế chứ gì?

- Báo cáo chị, tôi có xử lý đấy ạ!

- Đồng chí xử lý thế nào? Chỉ có lối phạt cho tồn tại thì mới thế chứ. Tôi
nói có đúng không?

Không cãi được, Quân đành im. Chị tiếp tục mổ xẻ:

- Không thể để một cuộc thi đấu, ví dụ giao hữu giữa các đồng chí lãnh đạo
Quận và Thành phố, mà trên cửa số ấy, người ta giăng đủ thứ ra phơi
phóng; người ta ăn mặc thoái mái, nói năng thoải mái. Các cháu nhỏ có thể
ném các thứ xuống sân lúc mọi người đang chơi v.v…Tôi yêu cầu đồng
chí, bằng mọi cách giải quyết việc này, để ba ngày trước giờ khai mạc, tất
cả cửa sổ mở trái phép sang sân thể thao Quận đều đã được xây bịt lại.
Đồng chí có làm được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.