LỬA ĐẮNG - Trang 364

được mỗi lần. Càng thèm tợn. Hôm nay đi công tác, Sếp cho đi theo để còn
"trực tiếp bồi dưỡng nghiệp vụ tiếp tân".

Xe mới chạy khỏi nội thành, Hiến đã ý tứ bẻ ngược gương chiếu hậu trong
xe cho úp mặt lên trần. Tay Bắc bắt đầu "làm việc". Ông trời bồng ập
xuống một cơn mưa giông. Sấm chớp ầm ào. Chẳng kiêng kị "việc ấy" lúc
sấm chớp. Cơn mưa như kích thích đám "thần kinh mây mưa" trong
đầu.Sếp hăng lên. Mà đã hăng lên thì giời cũng bé…

"Dừng lại!" Nghe tiếng hô, Hiển vội đạp phanh gặp. "Mày tạt xe vào vệ
đường, chờ tao một lát nhé…Nay, ô đây, kẻo ướt".

Hôm qua con bé đã được sếp bảo mặc váy ngắn (Sếp cho tiền may) lại còn
dặn mặc kiểu "không người lái". "Là thế nào ạ?" Con bé không hiểu. Sếp
cười cực dâm: "Là trong… không mặc gì!"

Hàng ghế sau, quá đủ cho việc ấy.Mà xe của sếp thì bao giờ cũng có mấy
chiếc gối. Gối đầu, gối lưng và gối gì chả được. Quá tiện!

Mươi mười lăm phút sau. Cơn mưa trời đã ngớt, cơn mưa tình cũng xong.
Nghe tiếng còi pin pin, thằng cháu tội nghiệp đứng thu lu dưới gốc cây
quay lại. Nó cụp ô, mở cửa xe, chui vào buồng lái. Đầu thì ráo, nhưng hai
ống quần ướt hết. Tụt trái giầy lười ra, dốc ngược. Nước chảy tong tỏng.
Hiển cởi tất, đi giày không vậy. Không giầy, chân ga chân phanh không
thật. Sếp chú ra chiều ái ngại, động viên "yên chí, hôm nay tao bồi dưỡng
gấp đôi".

Sở thích của Hoằng là đếm tiền. Nói thế, không phải anh ta cứ là gỗ đá
trước người đẹp. Có lần…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.