LỬA ĐẮNG - Trang 427

- Thưa Tổng giám đốc, cháu biết trình độ của mình có hạn. Hồ sơ này, cháu
chuẩn bị quá sơ sài, còn nhiều khiếm khuyết ạ. Nếu nộp thì chắc chắn sẽ
không trúng ạ… Vì thế cháu mạnh dạn đề nghị chú, không nên nộp ạ.
Thưa… vẫn còn hạn ạ. Có thể bổ sung cho hoàn chỉnh ạ.

Mặt lạnh như tiền, không quan tâm điều Chương nói, Đại xẵng giọng:

- Báo nộp là nộp, sao lằng nhằng thế?

- Thưa…Thưa Tổng giám đốc, lương tâm, trách nhiệm không cho phép
cháu làm thế ạ. Xin chú cho thêm ít ngày nữa, cháu thu thập thêm các dữ
liệu và bổ xung địa điểm xây dựng Trung tâm ạ.

- Anh nghe đây nhé. Trách nhiệm đầu tiên, trách nhiệm lớn nhất của người
lính là, phục tùng mệnh lệnh, phục tùng người chi huy. Hay tôi không xứng
đáng làm người chỉ huy anh?

- Thưa…không phải thế ạ. Thưa…nếu nộp thế này sẽ bị loại ạ. Cháu sẽ có
tội với Tổng giám đốc, với công ty ạ. Cháu…kiên quyết không nộp…

Giọng Chương méo đi. Anh ta sắp khóc.

Mặt Đại hể hể, mừng rỡ. Xúc động thật sự. Đến bên người thanh niên đang
cúi đầu khổ sở, anh đặt cả hai tay lên hai vai Chương, vỗ vỗ liền mấy cái.

- Được lắm! Cái bất tuân lệnh chỉ huy của cậu thật đáng quý, đáng trọng.
Cậu cứ nộp đi cho tôi…Cứ yên tâm nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.