LỬA ĐẮNG - Trang 437

Sán gọi mang thực đơn lên. Người lơ lớngăn lại: "Để khi khác. Tôi có hẹn".

Sán về rồi, cái đầu đinh của Người lơ lớtiếp tục theo đuổi ý nghĩ của mình.
Ông ta rà soát lại toàn bộ công việc làm ăn, và mối quan hệ tay đôi với Sán
lâu nay.

Mình chơi kín võ. Không sơ hở chỗ nào. Những khoản đầu tư cho hắn, là
một kiểu đầu tư chiều sâu. Hắn lại dùng khoản, đầu tư lại vào những địa
chỉ câdn thiết. Một cách làm như thế không thể nói là không khôn ngoan.
Mình tác động vào cả hệ thống. Nhưng qua người khác. Nó giống như
người ta tra dầu nhờn vào lỗ tra dầu để bôi trơn toàn bộ bánh răng, pít
tông, động cơ.

Vấn đề ở đất nước này vẫn là vấn đề của cả hệ thống, của cơ chế. Một cách
tác động như thế lã an toàn hơn cả. Tất nhiên, không chỉ quan hệ với một
mình hắn. Mình còn có những mối quan hệ khác trong hệ thống. Nguyên
tắc đơn tuyển và trực tiếp đảm bảo an toàn cao nhất. Đứt khâu nào thì đứt,
không xảy ra tình trạng vỡ cả đường dây. Ngay tay này, nếu có chuyện gì
với bắn, thì cũng chẳng thế xảy ra chuyện gì với mình.

Gần đây, không phải ngẫu nhiên Sán trở thành người chăm chỉ đọc báo nhất
Sở. Báo Nhân dân và báo của Đảng bộ Thanh Hoa thì mua bằng tiền ngân
sách. Anh ta bỏ tiền túi ra đặt một tờ báo mà mình ghét cay ghét đắng. Chả
cứ gì Sán, tất cả các quan chức đầu óc, tay chân không được sạch sẽ đều
ghét nó – Thời luận.

Lí do Sán ghét, là lý do bạn đọc thích.

Một buổi sáng, vừa lướt mắt qua, mắt Sán trợn lên, ngụm cà phê đắng chát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.