LỬA ĐẮNG - Trang 475

Bằng sự nhạy cảm của phụ nữ, chị có thể giảm bớt nỗi bất hạnh ấy cho bạn,
bằng một sự bù đắp khác, và xem ra, có vẻ thành. Nhưng chị không nói gì
với Phong. Với sự nhạy cảm của phụ nữ, của một nhà báo sắc xáo như
Phong, cứ trong tình trạng lơ lửng, không rõ ràng, có khi hay hơn. Ngoài
những bữa ăn trưa, thỉnh thoảng Phong cũng đến nhà Triển làm bữa tối.
Những hôm ấy, Phong báo trước, để Triển không ăn cơm ngoài.

Hôm nay Phong làm món hơi cầu kỳ: chả rươi. Mâm cơm dọn ra vẫn chỉ có
một chiếc bát, một đôi đũa, Triển nài nỉ bằng một câu hỏi:

- Em vẫn không ăn với anh à?

Phong nhìn ra ngoài trời, khê gật gật như nói với mình:

- Em không có quyền ăn với anh, ở nhà anh.

- Em kỹ tính quá!

- Đấy là nguyên tắc anh ạ, - ngừng một chút, cô nói thêm. - Em tôn trọng
cuộc sống gia đình anh.

Triển đành ăn một mình. Bữa cơm sẽ ngon hơn bao nhiêu khi cô cùng ăn.
Anh ăn miếng chả rươi. Vừa nhai vừa ngẫm nghĩ. Nghĩ về người phụ nữ
này và cố nhận ra hương vị của món ăn lạ miệng.

- Mùi thì là thì đã đành rồi. Hình như có mùi cay cay, thơm thơm của…
không lẽ là vỏ quýt hả em?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.