LỬA ĐẮNG - Trang 506

Riêng con, lại có lý do khác: Misen như người đồng hương ấy. Hiểu Việt
Nam chẳng kém gì con. Và anh ấy nói tiếng Việt thì mẹ biết rồi.

Một chàng trai như thế, làm sao con không yêu hả mẹ? Con hỏi Misen:
"Bạn có phải là người nghị lực không? "Sao không?" "Thế thì cố nhịn đi,
dâu còn xanh lắm, đừng thấy đỏ đã tưởng chín". Thật lòng là con đã chín
với Misen rồi. Anh ấy xoè tay, nâng cằm con lên, nhìn vào mắt con bảo:
"Nghị lực không dùng trong trường hợp này. Cơm treo, mèo nhịn đói là
nghĩa làm sao? Dâu xanh, Misen sẽ dấm cho nó chín".

Con cố kéo dài, cố trì hoãn, mặc dù trong bụng rất muốn nó sẽ đến. Con
đùa: "Thì thắp hương, dấm như dấm chuối tiêu đi, Hai tay Misen giữ hai
bên mang tai con, quả quyết: "Không, sẽ dấm theo kiểu của Misen thề này
này…". Vừa nói, Misen vừa nghiêng đầu, để chiếc mủi dọc dừa tuyệt vời
không chạm vào mủi con, rồi hôn con đến ngạt thở.

Chưa bao giờ con biết cái gì ngọt ngào đến thế, tuyệt diệu đến thế…Nó làm
con vừa yếu mềm đi, vừa cứng cáp lên, vừa như chết lả đi, lại vừa như
được tiếp thêm nguồn sống. Con bỗng thấy cuộc đời thanh thản, bình yên.
Không còn gì phải lo lắng, sợ hài. Hôm nay cũng thế, mà ngày mai cũng
thế.

Thế là đúng hay sai, con cũng không biết. Chỉ biết là, ngày trước, con được
sống trong yêu thương, đùm bọc của bố mẹ, bây giờ đang sống trong niềm
hạnh phúc không cùng với Misen…Con nghĩ…có hai điều bố mẹ lo cho
con, thì cả hai đều không xảy ra. Một là, việc học sẽ sa sút. Với chúng con
thì ngược lại. Hai là, con có bầu, phải đi giải quyết ở bệnh viện. Cả điều
này nữa mẹ cùng hoàn toàn yên tâm mẹ ạ!

- Thôi được, mẹ hiểu tình cảm của con. Con đang sống trong hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.