LỬA ĐẮNG - Trang 511

Tất nhiên là đắt nhiều so với giá cả ở Việt Nam. Sau một ngày dài, lo hão
huyền, lo chuyện con gái, ăn uống chả ra sao, Tần thấy ngon miệng. Misen
cũng cầm đũa. Anh chàng ra dáng chủ nhà và chủ bữa, dùng một đôi đũa
riêng tiếp thức ăn cho hai mẹ con Tần. Thuỳ Dương biết mẹ không chấp
nhận việc mình làm nên không dám chủ động hỏi chuyện mẹ, ngoài việc
hỏi thăm sức khoẻ ông bà nội, ông bà ngoại, vợ chồng bác Đại, cu Thành.
Nó chăm chú quan sát, cố đoán xem mẹ đang nghĩ gì.

Tần thấy, có lẽ nên chủ động trò chuyện với Misen, để hiểu thêm anh ta.

- Nghĩ thế nào mà anh đưa Thuỳ Dương về ở cùng?

- Chắc mẹ biết là khi yêu nhau, người ta có nhu cầu gần gụi nhau. Con có
một căn hộ riêng, mà Thuỳ Dương thì phải ở trọ. Ở với nhau sẽ đỡ tốn hơn,
nhất là chuyện ăn uống và đi lại. Chúng con lại giúp đỡ được nhau trong
học tập và sinh hoạt.

- Về lâu dài, anh tính thế nào?

- Có gì mà phải tính hả mẹ? Mấy năm nữa ra trường. Con sẽ ra trước Thuỳ
Dương một năm. Chúng con cũng vẫn cứ ở đấy thôi. Đến lượt Thuỳ Dương
ra trường. Chúng con sẽ tìm việc làm ở bên này, hoặc về Việt Nam. Con
nghĩ, với người có chuyên môn khá thì không khó.

- Chuyện hôn nhân thì thế nào?

Chúng con sẽ thành vợ chồng. Nhưng chắc chắn phải nhiều năm nữa, khi
công việc ổn định, thu nhập ổn định. Có thể phải có một chiếc xe hơi nữa
cho Thuỳ Dương đi làm, nếu không tiện đường với con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.