LỬA ĐẮNG - Trang 512

Anh ta thẳng thắn nói những dự định của mình bằng một giọng đàng hoàng,
tự tin. Thật ra, hỏi chuyện con gái, Tần đã biết rồi, muốn nghe từ miệng
anh thử xem thế nào thôi. Tần nhìn anh chàng ăn rất…đẹp. Tay đũa gặp rất
khéo. Chỉ tay trai cầm bát cơm trông rất ngộ: cả bốn ngón tay một bên, bên
kia là ngón cái, không đỡ lấy trôn bát mà cầm ngang thân bát. Tối về, Tần
bảo con gái, sao không dạy Misen cách cầm bát thì Thuỳ Dương cười, kể:
"Con nói rồi, nhưng anh ấy bảo ngón tay anh dài, cầm thế vẫn chắc, mà vi
trùng ở đầu ngón tay cái, không thể rơi vào bát như cách cầm của người
mình được".

Trở về sứ quán, Misen dùng một ổ dây điện mang theo, nối đến bàn để cắm
máy tính. Anh ta hỏi Tần:

- Mẹ cho con biết thời gian ở bên này, những dự kiến của mẹ, để con giúp
mẹ lên chương trình thăm Paris. Và nếu mẹ có kế hoạch thăm chớp nhoáng
mấy nước láng giềng thì chúng con sẽ thu xếp đi cùng mẹ cho vui.

Chẳng thể nào khác, chẳng cách nào khác, Tần đành phải dựa vào anh ta
vậy:

- Tôi chỉ có mười ngày.

Thật ra, chị xin phép đi hai tuồn hoặc hơn cũng được. Nhưng không còn
hào hứng đi chơi trong tình cảnh này. Nếu Kiên đi cùng, đã đi một nhẽ…
việc quan trọng nhất là xem tình hình con gái thế nào để giải quyết tại chỗ
thì Tần không làm được gì. Hai đứa thì vẫn đi học, không rơi vào dịp nghỉ
của chúng. Bọn học trò ở nhà chắc cũng ngóng chị về. Suy đi tính lại, Tần
quyết định rứt ngắn cuộc đi lại như thế, kế cả hai ngày đi về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.