LỬA ĐẮNG - Trang 666

Kiên bước lên sảnh, đã thấy mọi người tề tựu đông đủ.

Tiếng vỗ tay giòn như pháo tết. Hùng hò mọi ngươi vào phòng khách ngay
đấy. Không ai ngồi, mặc dù đủ ghế cho tất cả. Giọng Kiên hào hứng:

- Người Ấn Độ có triết lý này: Nếu có thể ngồi thì đừng đứng. Nếu có thể
nằm thì đừng ngồi. Nào, mời các đồng chí ngồi.

Giọng Hùng oang oang:

- Thưa đồng chí Bí – Chủ- Ấy là tôi rút gọn hai từ bí thư và chủ tịch đấy ạ -
mọi người cười vì lần đầu tiên thấy cách gọi lạ tai ấy - Thưa Bí Chủ, còn
tôi thì có triết lý này: Nếu có thể đứng bằng ba chân thì đừng đứng bằng hai
chân.

Đám phụ nữ cười ré lên:

- Nói bậy! Nói bậy! Phó tịchbậy quá, bậy quá!

Cánh đàn ông tán thưởng:

- Quá đúng đấy các chị ạ!

Hùng làm bộ nghiêm nghị:

- Tôi nói gì mà bảo bậy quá. Cả thế giới nói thế chứ đâu mình tôi. Có các
cô nghĩ bậy thì có. Cứ suy bụng ta ra bụng người. Ngày xưa con xphanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.