LỬA ĐẮNG - Trang 78

ra điều không bình thường ấy, nhưng không ai nỡ nói ra. Họ biết, anh đã
phải gánh chịu tai hoạ thay cho họ, phải gánh tai hoạ ấy suốt đời Họ nghĩ,
bất kể một lời kêu ca phàn nàn dù là nhẹ nhàng, xa xôi đến đâu cùng là bất
nhẫn.

Họ ngạc nhiên thấy trong cuộc họp giao ban đầu tuần sau đó ngoài công tác
nghiệp vụ, Triển đưa ra hai việc, anh yêu cầu Phó Tổng biên tập thường
trực chủ động trong các hoạt động đối ngoại mà anh phác ra những nét
chính. Thứ hai, là lập ngay kế hoạch tổ chức cho cán bộ, phóng viên tham
quan nước ngoài, trước hết là Trưng Quốc, các nước ASEAN, dưới hình
thức du lịch là đơn giản nhất. Phương châm là toà soạn và cá nhân cùng
góp kinh phí, ti lệ 50/50. Nhà báo đi là phải viết bài. Bài được dùng, mức
nhuận bút sẽ gấp ba mức bình thường.

Không khí như oà vỡ ra bởi tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô, tiếng nói cười rôm
ra. Triển về phòng ngay nên không nghe được những lời bàn tán của anh
chị em.

Anh ngồi thừ ra. Nhớ hồi tốt nghiệp, do học giỏi, luận văn tốt nghiệp xuất
sắc nên được giữ lại làm cán bộ giảng dạy. Nhưng anh xin đi làm báo để
được đi đây đi đó. Bây giờ như chim gãy cánh, tự cầm tù mình trong công
việc. Mới đầu, công việc cuốn hút, chưa làm sao. Nhưng làm việc liền tù tì,
không ngơi không nghỉ lại khác. Người ta chia thời gian làm việc thành
tuần là theo một chu kì sức khoẻ. Chúa cho ngày nghỉ cuối tuần là để phục
hồi sức khoẻ, bắt đầu một chu kì mới. Người ta nghỉ ngơi, thư giãn, giải trí,
đi lễ nhà thờ… Thế mới gọi là Chúa nhật - ngày của Chúa chứ. (Chả biết vì
sao người ta gọi chệch đi là chủ nhật). Bây giờ không những được nghỉ chủ
nhật, mà còn nghỉ cả thứ bảy. Ở nhiều nước phát triển còn được nghỉ thêm
một buổi chiều thứ sáu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.