LỬA HẬN - Trang 106

“Lại đây, Sable”. Jean-Del vẫn giữ nòng súng bất động. “Nhanh lên”.

Đám đông bước tới, làm thành một bức tường dày sau lưng Sable và Caine.
Nàng ngoái nhìn và thấy những con dao xẻ hàu loang loáng trong các bàn
tay nắm chặt. “Mọi chuyện chưa xong đâu, Caine. Tôi sẽ nói với họ”.

“Cứ việc nói, Isabel”. Người đàn ông to lớn đẩy nhẹ nàng về phía Jean-Del.
“Nhưng trước hết hãy đưa anh bạn cảnh sát của cô đi xa khỏi đây khi còn
chưa xảy ra kết cục như từng có với cha cô ngày trước”.

***

Moriah nhìn Laure nức nở trên vai Elizabet Gamble. Cô những mong mình
cũng có thể làm như vậy, song cơn giận cùng cảm giác có lỗi theo kiểu nào
đó khiến cô như tê liệt tự bên trong. Cô đã cố làm tất cả những gì có thể
cho Laure khi gặp bà ta ở đồn cảnh sát, nhưng việc nhìn thấy Isabel
Duchesne đã khiến Moriah gần như á khẩu hoàn toàn.

Tất nhiên Laure sùng bái chồng mình, và bà ta gần như kiệt quệ. Moriah
biết lẽ ra cô phải nói gì đó, thể hiện vài lời chia buồn, thay vì vậy cô băn
khoăn lưỡng lự gắng không nghĩ về Isabel Duchesne, về chuyện bằng cách
nào mà cô ta quen với Marc LeClare.

Nhưng không được, đương nhiên. Cô chưa bao giờ quên hẳn Sable. Hình
ảnh cô gái nhỏ rụt rè trong bộ áo váy đăng ten rẻ tiền vẫn ám ảnh cô bao
năm tháng. Moriah đã gọi điện cho mẹ, nhưng bà ta đã ra ngoài mua sắm,
vì vậy cô buộc phải lái xe đưa bà Laure về. Người duy nhất cô có thể gọi
điện là Elizabet Gamble, một trong số bạn bè thân thiết nhất của Laure. Bà
ta đã đến và giờ đang chia sẻ sự cảm thông, an ủi, điều mà Moriah không
làm được. Cô rất mừng là Elizabet và Louis đã đến, và chưa bao giờ
Moriah thấy mình vô dụng đến thế, trong suốt cuộc đời.

Một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào vai cô. “Sao chúng ta không xuống bếp
đi, để các bà ấy có chút thời gian trò chuyện?”Louis Gamble nói khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.