LỬA HẬN - Trang 154

Cô miêu tả lại cái gậy cạy hàu. “À, sau khi đưa nó đi kiểm tra xét nghiệm,
ông anh của anh có nói gì đó về chuyện đằng vùng đầm lầy đấy”.

“Là gì vậy?”

“Đại khái là sẽ dùng tay không xé xác hắn ra sau khi tìm được anh, mà anh
biết tính ông ấy rồi đấy. Vậy nếu không muốn bị kẹt giữa anh ông, Gantry
và cô gái lẽ-ra-là-con-gái-thống-đốc ấy, tôi khuyên hai người nên sớm rời
khỏi nơi ẩn náu kia đi”.

Cort có thể gây nên chuyện rắc rối. “Cô có thể ngăn ông ấy được không?”

“Không thể, nếu không dùng một cái ống chích, nhưng tôi sẽ cố”. Cô ngáp
thêm lần nữa. “Anh biết dấy, tôi đang rất muốn đi nghỉ. Có lẽ khi xong vụ
này tôi sẽ xả hơi luôn một tuần ở nhà nghỉ đấy”.

Jean-Del nhìn một con bạch diệc bay ngang qua trước vầng trăng. Cha mẹ
Terri để lại cho cô một ngôi nhà nghỉ ở phía bắc hồ Pontchartrain mà cô đã
cho anh và Cort mượn đôi lần khi họ đi câu cá. Ngôi nhà nghỉ ấy nằm ở
khu hẻo lánh cuối hồ giữa một lãnh địa đầy cây rộng chừng hai mươi mẫu
Anh. Đồng sự của anh vẫn đến đấy bất cứ khi nào thấy thích nên cô luôn
trữ đủ đồ ăn và dấu chìa khóa dưới hàng hiên. Cô ta còn để cả một chiếc
Harley ở đó, khóa trong nhà kho với chìa khóa dấu dưới thanh chắn bùn.

“Chẳng có gì thú vị bằng vài ngày ở một chốn yên tĩnh nơi chẳng bị ai quấy
rầy, đúng không?” Có tiếng sột soạt và Terri thở dài. “Còn hiện giờ thì tôi
bị dựng dậy vào lúc ba giờ sáng và lo tính chuyện phải nói dối cả sếp của ta
lẫn ông anh của anh. Hãy bảo trọng và mai nhớ gọi lại cho tôi”.

***

Caine nhìn dấu hiệu đầu tiên màu da trời hiện ra trên đỉnh đường viền cây
màu xanh xám phía xa. Chỉ lát nữa mặt trời mọc lên sẽ xua tan lớp sương
mù là đà bao phủ trên mặt nước, trên cốc rễ bách xù xì, làm hiện ra các màu
xanh, hoặc nâu, hoặc bạc vốn làm nên màu sắc của đầm lầy. Đó thường là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.