LỬA HẬN - Trang 220

“Em chưa bao giờ lợi dụng anh cả”. Nàng giằng xoắn mấy sợi dây chằng,
gắng tránh thật xa anh. “Em tự lo cho mình được, chẳng cần anh giúp đỡ gì
hết”.

“Không đúng”. Hai tay anh lần qua lớp vải nhung trên váy tới cặp đùi nàng.
“Em cũng giống như cô ta thôi, em biết thế mà. Như một kẻ trộm không
chút xót xa việc mình đi ăn cắp mà chỉ ân hận vô cùng vì phải ngồi tù”.

“Em không phải là Scarlett O’Hara và em sẽ không ngồi tù. Em không làm
điều gì sai trái hết”. Nếu chọc giận được anh có thể anh sẽ để nàng yên.
“Còn anh thì có đấy. Sao anh không chạy về nhà trước khi mẹ anh biết con
mình lại đùa bỡn với đồ cặn bã đầm lầy ấy thêm lần nữa chứ?”

“Đùa bỡn ư?” Anh bật cười, đục trầm và cay đắng. “Này cưng, anh chưa
từng đùa bỡn”.

Nàng nghĩ lại chuyện anh đã đưa nàng về căn nhà gỗ, rủ rê đay vặn nàng
chỉ để biết được điều mình muốn. “Nếu cần cô nào đó để ái ân anh cứ việc
vớ lấy ai đấy ngoài đường cho khỏe”. Nàng nói bằng giọng lạnh băng trong
khi vẫn ném các chuỗi hạt xuống đường.

“Việc gì phải chạy quanh khi anh muốn làm chuyện đó ngay ở đây nhỉ?”
Anh nghiêng người nắm lấy lưng váy nàng kéo lên cho đến khi làn gió đêm
mát lạnh lướt qua sau đùi nàng. “Em cũng mong muốn chuyện này như anh
vậy. Vì thế em đã chạy trốn khỏi anh? Vì em sợ xảy ra chuyện ấy?”

“Không”. Nàng gỡ nhẹ tay anh rồi chợt lặng đi khi dôi tay anh lần hai bên
hông. Toàn bộ máu trong người nàng dồn cả về hai hướng - lên mặt nàng
và xuống giữa hai đùi. “Đừng, Jean-Del, đừng làm thế”.

Nàng nhìn xuống những khuôn mặt khát khao bên dưới và tự hỏi không
biết mình trông thế nào trong mắt họ. Rồi anh đặt tay lên eo nàng và nàng
cảm thấy không lo sợ đắn đo gì nữa. “Em muốn anh”.

Chàng trai nàng yêu ngày trước từng trêu chọc và ấp ủ nàng nhưng người
đàn ông trưởng thành hôm nay đem lại cho nàng cũng như đòi hỏi ở nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.