LỬA HẬN - Trang 38

nhân chuyện đó. “Lúc này anh chỉ muốn bắn tôi một phát, đúng
không?”Jean-Del cho tay vào túi. “Có thể”.

Terri ít khi tỏ ra giận dữ với anh bạn đồng sự. Cô tin tưởng anh bằng cả
mạng sống của mình, và cũng không muốn để Jean-Del tự làm rối tung
cuộc sống của chính anh ta. “Tôi mừng nếu anh có thể cười được sau
chuyện đó, bởi tôi thì không”.

“Cô đang cản trở tôi đấy”.

“Này, tôi đang muốn nổ tung vì chuyện này. Có thể anh quên rằng... không
phải ta đang chơi trò cớm tồi, cớm bẩn thông thường, cô ấy thậm chí còn
chưa phải là một nghi can nữa”. Cô đẩy mạnh hai vai anh. “Anh nghĩ gì khi
dám đụng tay vào người cô ấy chứ?”

Anh lầm bầm trả lời, vẻ cau có. “Cô ấy không chịu nói chuyện với tôi trước
mặt cô. Cứ cho chúng tôi năm phút ở riêng, cô ta sẽ trả lời hết”.

Quai hàm Terri đanh lại. “Anh nghĩ tôi thực sự ngu xuẩn đến thế ư? Anh
muốn phá hỏng cả vụ này chỉ vì vài phút hứng tình trước cô nàng hả?”

“Không phải thế, cô biết mà”. Jean-Del ngước nhìn trần, rồi quay lại nhìn
cô. “Lạy Chúa, Terri, tôi rất hiểu cô ta. Tôi chắc chắn là cô ấy đang sợ hãi”.

“Đương nhiên. Người phụ nữ ấy là một nhân chứng - nhân chứng duy nhất
cho đến lúc này - của một vụ đốt nhà và có thể cả giết người. Tổ điều tra sẽ
không mập mờ chút nào về việc mất trí nhớ của cô ta đâu. Thậm chí cả khi
cô ấy có là vợ anh cũng thế thôi”.

Một ý nghĩ chợt dội lên, và Terri vỗ tay lên trán. “Có đúng vậy không,
chuyện đó? Giữa hai người?”

“Chuyện đã lâu lắm rồi”. Ánh mắt Jean-Del nhìn xa xăm. “Tôi cần ít phút
một mình với cô ấy. Nếu không thực sự quan trọng tôi đã không đề nghị
thế”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.