LỬA HẬN - Trang 52

nàng. Khi những kẻ khác đứng cười, nàng vẫn ngồi đó, biết rằng mọi
chuyện đã kết thúc và những mong được chết cho rồi. Chẳng làm sao có
thể gột rửa sạch được nữa. Nàng chẳng thể đi vũ hội, chẳng thể đến cùng
Jean-Del được nữa.

Bọn chúng sẽ chẳng bao giờ cho hai người được ở bên nhau. Mình đã hứa
với anh ấy sẽ không đến muộn, đó là tất cả những gì nàng nghĩ. Anh ấy hẳn
sẽ lo lắng lắm.

Bọn chúng cười vang trong khi nàng gắng gượng dậy trên đôi tay và hai
đầu gối của mình.

“Tôi nghĩ nó cần phải tắm táp chút đỉnh”. Một cô cất giọng lè nhè.

Cô gái đã bênh nàng cố ngăn họ lại. “Đừng làm thế, như vậy là quá đủ với
cô ấy rồi!”

Anh chàng cầm xô gạt cô ta sang bên và hắt cả những gì trong xô lên người
Sable.

Nàng không biết họ lấy đám bùn nước lẫn bèo này ở đâu - nhánh sông gần
nhất cách đó đến hai mươi dặm. Bỗng chốc người nàng ngập trong đám
rác rưởi màu xanh lá cây nhầy nhụa, ướt đẫm thứ nước lợ nơi nuôi dưỡng
rong bèo. Tất cả những gì nàng có thể làm là lấy tay che đầu và nhắm mắt
mím môi cho đến khi mọi việc kết thúc.

Giống như lúc này đây.

Sable biết mình phải làm gì. Nàng biết nàng phải tự bảo vệ mình cho đến
khi vượt thoát. Rồi nàng sẽ bỏ chạy, thật nhanh, thật xa, bằng mọi cách.

Jean-Del không muốn uống cà phê. Anh chỉ muốn vớ lấy Sable, đưa nàng
rời đồn đến một nơi nào đó yên tĩnh. Anh những muốn tìm cho ra sự thực
từ Sable. Cô ta đang cố ý che giấu điều gì đó - có thể nhận thấy điều này
trong mắt cô ta - nhưng là chuyện gì? Cô ta có thể có quan hệ thế nào với
Marc LeClare chứ? Cô ấy ăn mặc như một nữ doanh nhân, có thể đúng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.