LỬA HẬN - Trang 55

“Nghe này”, anh lên tiếng, gắng giữ cho giọng nói thật nhẹ nhàng, mềm
mỏng. “Cô ghét tôi, được thôi, tôi cũng chẳng tự hào gì về cô. Nhưng tôi là
người bạn duy nhất ở dây mà cô có. Vậy hãy nói chuyện với tôi”.

Nàng bắt gặp ánh nhìn của anh. Có gì đó đã thay đổi - nét sợ hãi trong mắt
nàng đã biến mất, thay vào đấy là vẻ gì đó tối tăm, giận dữ. “Tôi không cần
anh giúp đỡ”. Mỗi lời nói thốt ra đều kèm theo sự khinh bỉ.

Nàng không thể cư xử với anh như vậy, đặc biệt vào lúc này.

“Cô nhầm rồi. Cô chẳng còn chỗ nào để trốn chạy, chẳng còn chỗ nào để ẩn
náu được cả”. Anh hướng tia nhìn sắc lạnh lên khuôn mặt nàng và mỉm
cười. “Tôi đã chộp được cô, cưng ạ, cô còn biết chạy đi đâu nữa”.

Sable lùi xa khỏi bàn, ngoài tầm tay với. “Đừng có động vào tôi. Thề có
Chúa, tôi sẽ hét lên đấy”.

Anh mím môi. “Vậy thì tôi phải bịt mồm cô lại”. Anh vòng qua bàn, chỉ
dừng lại để lấy chiếc ghế nêm chặn dưới tay nắm cửa. “Điều mà tôi rất
thích. Nào, hãy là khách của tôi”.

Sable nắm lấy chiếc ghế nọ kéo bật nó ra trong khi đưa mắt điên cuồng
nhìn quanh gắng tìm con đường thoát. “Tôi sẽ nói chuyện với cô kia, người
bạn đồng sự của anh”. Hàm răng nàng nghiến chặt. “Chứ không phải với
anh đâu”.

Anh ngập ngừng, hơi nghiêng đầu sang bên khi nhìn nàng. Phải, nàng đang
giận dữ, và sợ anh - một điều khôn ngoan. Đã nhiều năm anh chưa hề có
cảm giác giận dữ như vậy. Nhưng sao nàng lại chọn Terri thay vì nói với
anh? Terri chẳng biết gì về nàng. Anh những muốn giữ nàng trong vòng tay
mình và an ủi nàng. “Sao cô lại làm thế?” Anh hạ giọng mềm mỏng. “Hãy
để tôi giúp cô”.

“Tôi không cần anh giúp đỡ”. Nàng lui mình vào giữa bức tường và chiếc
máy làm lạnh nước. “Tôi không cần bất cứ thứ gì của anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.