LỬA HẬN - Trang 56

“Có thể cô nói đúng”. Anh lại tiến tới thêm chút nữa. “Marc LeClare và gia
đình tôi là chỗ thân thiết nhiều năm nay. Ông ấy là người đàng hoàng tử tế,
luôn muốn làm những điều tốt đẹp cho mọi người. Cô cũng chỉ là một cô
gái mà tôi từng hò hẹn thuở học đường”. Đấy là lời nói dối. Nàng là cô gái
anh yêu, là cô gái duy nhất anh từng yêu, từ trước đến giờ.
Anh đã dự định
thổ lộ lời cầu hôn với nàng vào đêm hôm vũ hội, cái đêm nàng đã rời bỏ
anh. “Có chuyện gì đó đã xảy ra tại căn nhà kho ấy, và cô phải nói cho tôi
biết - hoặc tôi buộc phải lôi bật nó ra bằng được khỏi đầu cô”.

Có điều gì đó đã thay đổi bởi sắc hồng đang trở lại nơi khuôn mặt nàng,
phía trên cổ. Nàng lắc đầu chậm rãi, nhẹ nhàng, như người mộng du đang
từ chối.

“Đúng thế, cô phải nói”. Anh nhẹ giọng và có một cảm giác thỏa mãn thật
dữ dội, thật sâu sắc khi có thể kiểm soát được nàng. Từ giờ nàng không thể
vuột thoát khỏi anh, và một khi đã thu xếp ổn thỏa mọi chuyện anh tin rằng
nàng sẽ không bao giờ rời bỏ anh lần nữa.

Trước khi bàn tay anh chạm đến nàng đã đẩy mạnh chiếc máy làm lạnh
nước nặng nề ở kế bên, làm nó đổ rầm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.