LỬA HÒA BÌNH - Trang 95

Sơn Tùng

Lửa Hòa Bình

Chương 9

Tới Mỹ được hơn một tháng, Thanh Nhàn đi làm, dù Xuân khuyên:
- Gì mà vội đi làm thế? Nhàn được ăn trợ cấp tới 18 tháng, mấy đứa nhỏ
cũng được hưởng tiền xã hội tới năm 18 tuổi. Nghỉ ít lâu cho bù lại những
năm cực khổ ở Việt Nam. Thủng thẳng rồi kiếm việc gì đàng hoàng mà
làm, giỏi Anh văn như Nhàn thì lo gì?
Nhàn cũng đã thuê một cái apartment để mấy mẹ con dọn ra khỏi ngôi nhà
của vợ chồng Xuân ở thành phố Mission Viejo, Nam California. Nhàn
muốn được tự do và cũng không thích hàng ngày chia sẻ cuộn sống của gia
đình Xuân. Xuân có ngôi nhà bốn phòng ngủ rất đẹp trong khu nhà giàu vì
chồng làm lương lớn, Xuân cũng đi làm và có thêm một con trai. Bé Oanh
nay đã 12 tuổi và nói tiếng Việt ngập ngọng. Thằng con trai thì chỉ nói
tiếng Mỹ. Mấy mẹ con lếch thếch từ trại tị nạn tới, Nhàn không có mặc
cảm nhưng thấy rõ sự cách biệt của hai đời sống. Nhàn không quên ơn
người bạn tốt nhưng đôi lúc cũng nghĩ nếu không vì bài báo của Jimmy
Walker, Xuân không biết Nhàn tới Bidong, và mấy mẹ con được một người
Mỹ nhân đạo nào đó bảo trợ, có lẽ Nhàn không thấy bị tổn thương tâm hồn
hơn.
Gặp lại Xuân, dĩ vãng thường hiện về và Nhàn lại nghĩ đến những bất hạnh
cứ đeo đuổi mình trong lúc Xuân luôn luôn được số mệnh ưu đãi, dù trong
chiến tranh hay khi hàng triệu người khốn khổ vì hòa bình. Nhàn không
ganh tị với bạn nhưng không muốn đóng vai phản diện bên cạnh cuộc đời
hạnh phúc của người khác.
Khi được Xuân cho chiếc xe cũ làm phương tiện di chuyển, Nhàn vui mừng
cảm ơn bạn nhưng trong lòng cũng thấy bị tổn thương. Nhàn cũng tìm
cách khéo léo từ chối lời mời tới nhà Xuân ăn uống những ngày cuối tuần.
Càng gần nhau Nhàn chỉ càng thấy sự xa cách giữa hai người, giữa hai
cuộc đời.
Vì vậy, Nhàn nhận đi làm ngay khi cơ quan tìm việc giới thiệu cho một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.