LUẬT CHƠI - Trang 139

cầu trong suốt, lăn cạnh bên nhau, luôn trông thấy nhau, nhưng ít khi cảm
biết chính xác bên kia nghĩ gì, trông đợi điều gì. Tuy nhiên, mong muốn
được che chở, các lo lắng cho các bước đi tương lai mà ông bà dành cho
Lâm là điều cậu chẳng bao giờ nghi ngại. Cậu lại nhớ cái ngày ông ngoại
dẫn cậu đến gặp vị nha sĩ. Cậu đã sợ thế nào mà không thể nói ra. Đúng lúc
ấy, bàn tay khô khan nhưng ấm áp của ông nắm chặt tay cậu, nghiêm khắc,
để cậu không gào toáng lên như một tên nhóc hèn nhát. Rồi tất cả được bao
phủ bằng vị ngọt của cây kem khổng lồ, ông mua để đánh lừa cảm giác
khủng khiếp mà chiếc răng vừa nhổ để lại...

Vẫn nhắm mắt, Lâm bật cười một mình, như đứa trẻ thức dậy sau giấc

mơ mà nó chưa muốn từ giã. Trong ban mai nhẹ bỗng, Lâm thấy gắn bó
làm sao với ngôi nhà này, với những điều cậu ngỡ mình đã lãng quên, với
các chi tiết vụn vặt trước kia cậu chẳng buồn để ý. Cảm giác đẹp đẽ, bình
yên luôn đến từ những điều tưởng chừng chẳng có gì quan trọng. Để rồi
đến một lúc, bỗng dưng ta lại ưóc ao thời khắc này cứ kéo dài mãi, cái thế
giới yên ổn này cứ được duy trì mãi. Rồi ta còn sẵn lòng làm nhiều thứ mà
ta không ngờ để được ở lại trong đó, với người thân của mình.

Tiếng gõ cửa vang lên cùng tiếng gọi khẽ của ông ngoại: "Dậy chưa,

Lâm?"

Cậu rời khỏi giường, thò đầu qua cánh cửa mở hé. Ông ngoại gõ nhẹ

mặt đồng hồ đeo tay, thay lời nhắc đã muộn một tiếng so với quy ước hằng
ngày. Lâm vỗ tay lên trán. Đêm qua, cậu đã ngồi máy tính, miệt mài làm
bài tập của C/E giao cho đến hai giờ sáng. Rồi cậu ngả lưng ngủ một giấc
thật sâu, quên cả thời gian.

Lâm bước ra ngoài, vươn vai, sẵn sàng nhào ra cầu thang: "Cháu xuống

ăn sáng luôn đây!" Nhưng ông ngoại ngăn cậu lại, nói khẽ hơn bình
thường: "Ông không lên đây chỉ để nhắc cháu bữa điểm tâm. Hãy vào
phòng, đánh răng rửa mặt, rồi mặc quần áo tử tế. Có người đến tìm!" vẻ
nghiêm trang trên gương mặt ông làm cậu trố mắt. Ông ngoại búng nhẹ
ngón tay trước mũi Lâm, một động tác chia sẻ và thông hiểu giữa cánh đàn
ông với nhau: "Nhanh lên. Nhớ, đừng có mang ra bộ dạng bê bối. Trong
khi cháu chuẩn bị, ông sẽ tiếp khách!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.