Chương 21: Ông Chủ
Lâm đứng im, chết lặng.
Những gì Thái vừa thổ lộ cũng chính là những gì cậu từng trải qua,
chính xác đến từng chi tiết. Nỗi khiếp sợ ấy. Sự hoang mang ấy. Và cảm
giác cô độc sâu thẳm ấy. Có khác chăng, vì kém tự tin hơn, nên cậu chỉ biết
câm lặng, từng ngày đương đầu với các nguy hiểm chực chờ, từng bước lần
kiếm cho đến tận nấc cuốỉ. Còn cậu bạn thân thì chọn cách phản ứng khác.
Vừa xông thẳng vào bóng tốỉ, cậu ta vừa hành động điên cuồng vật lộn vói
bóng tối ấy. Cậu ta đã phạm các sai lầm tàn nhẫn. Nhưng là bạn, cậu có thể
hiểu, và có thể cảm thông.
Thoắt chốc, gương mặt cận kề trước mắt Lâm trở về hình ảnh thân thiết
của thời gian cũ. Những ngày tháng ấy, lớp vỏ mạnh mẽ hay kiêu hãnh của
Thái có thể làm chung quanh e ngại. Nhưng với riêng cậu, sự sắc bén và
thông minh hơn người của bạn thân mới thực sự là các phẩm chất đáng giá.
Họ đã rất hiểu nhau. Đến giờ, sau bao nhiêu sợ hãi và nguy hiểm, mọi việc
lại đúng là như thế. Trong cảm nhận trìu mến ùa về từ những ngay tháng đã
qua, bất giác, Lâm đặt tay lên vai bạn thân, vỗ nhẹ:
— Thôi được. Gác qua những sai lầm ấy. Chúng ta tập trung vào mục
đích chuyến đi này. Phía sau những tài liệu mà tôi đã có được từ ngăn tủ
của Dr. O cũng như thứ anh tìm được từ Kỹ sư P, đâu là thứ thực sự mà Mr.
Q và những người của Fatal Blow muốn nhóm ba người chúng ta tìm thấy?
Chiếc ghế đổ dưới thảm được dựng lên, kéo sát bên bàn. Thái quay về
chỗ ngồi vững chãi. Nhắm mắt. Khi cậu ấy mở mắt, sự cân bằng và điềm
tĩnh đã trở lại, toàn vẹn:
— Trong tài liệu mà kỹ sư P lưu trữ, có nhắc đến một biệt được, sản
phẩm nghiên cứu này là một phần ít được nhắc đến trong dự án hai thập
niên của ba nhà khoa học. Thoạt đầu, khi tiếp xúc với tài liệu, tôi hoàn toàn
không chú ý phần mục có tên Savant. Có gì gây tò mò đâu khi các nha khoa
học hàng đầu viết về Nhà bác học. Nhưng dần dần, tôi nhận ra, trong khi