có hai việc. Việc giải quyết ngôi đền Linh Vân, đích thân đồng chí bí thư
Quận uỷ đã đi thực địa, đã trực tiếp gặp gỡ trao đổi nên đã gỡ rối xong. Giờ
đang tháo dỡ đền cũ. Việc tháo dỡ rồi lắp lại phần khung gỗ phải kén thợ
mộc từ Nam Định lên. Nhưng nảy ra một vấn đề là mấy chiếc cột quân và
một chiếc cột cái bị mọt không thể dùng lại được nữa. Phải thay. Nếu đợi
vào Nghệ An mua gỗ lim hoặc đặt mua bên Lào thì không thể bảo đảm tiến
độ thì công. Đề nghị hội nghị và lãnh đạo cho ý kiến giải quyết.
Phòng họp im lặng, chờ…
Nào xem bí thư tài cán ra sao trước con tính này.
Ý nghĩ ấy không phải chỉ của riêng chủ tịch.
Thanh Diệu lo lắng, kín đáo nhìn Trần Kiên. Anh phát biểu thế này:
- Việc tháo dỡ ngôi đền để giải phóng mặt bằng phục vụ mở đường vẫn cứ
làm khẩn trương cho kịp tiến độ. Dựng lán che mưa nắng cho cột kèo, xà…
tháo ra. Làm việc với nhà đền, đặt các cụ trước một sự lựa chọn: nếu đợi gỗ
thì tượng Thánh và đồ thờ phải ở trọ, đợi ít ra cũng nửa năm nữa gỗ mới về.
Tính toán, đục đẽo nữa cũng phải vài tuần mới xong. Còn, nếu làm cột xi
măng cốt sắt sơn giả gỗ như đền Bến Dược trong thành phố Hồ Chí Minh
thì… xong ngay. Nhà đến chọn cách nào, ta làm cách ấy. Chắc chắn họ sẽ
có một sự lựa chọn phù hợp. Còn ta, ta không sợ tốn thêm một số kinh phí
nữa. Đối với ta, việc giải phóng mặt bằng để thì công nốt phần đường còn
lại quan trọng hơn. Tôi đề xuất như thế có được không, xin các đồng chí
cho ý kiến ngay, để ta sang chuyện thứ hai.
Không ai có ý kiến gì. Thiên hạ có vẻ tâm phục khẩu phục lắm. Chủ tịch
Uỷ ban:
- Báo cáo đồng chí Bí thư, báo cáo hội nghị… còn chuyện bài báo tố cáo…
tôi nghĩ không liên quan đến chúng ta, bởi vì người bị tố cáo không phải là
cán bộ của chúng ta…
Trần Kiên:
- Tôi đồng ý với đồng chí chủ tịch Uỷ ban. Vì thế, chỉ nên đề cập đến vấn
đề nhân sự. Tôi xin bổ sung thêm, nó cũng liên quan đến việc giải phóng
mặt bằng. Hôm trước, tôi có nhắc đồng chí trưởng Công an Quận, làm việc
với Công an Thành phố xem thực hư đơn tố cáo ấy thế nào, vì người bị tố