LUẬT GIANG HỒ - Trang 443

Scott quan sát trong lúc vị Viện trưởng và viên chuyên gia bảo vệ từ từ

trải bản Tuyên ngôn Độc lập ra, từng phân một trên mặt kính đang chờ đợi,
cho tới lúc tấm giấy da nguyên bản cuối cùng trở về với vị trí chính đáng
của nó.

Scott cúi xuống và nhìn một lần cuối từ sai chính tả trước khi hai người

đặt cái khung bằng đồng trở lại như cũ.

— Lạy Chúa, người Anh còn phải chịu trách nhiệm dài dài, – đó là tất cả

những gì viên Viện trưởng nói.

Calder Marshall và viên chuyên gia nhanh chóng siết lại mười hai bù

loong chung quanh khung và thụt lùi một bước trước bàn Tuyên ngôn. Họ
chỉ ngừng một giây trong khi Scott lại xem đồng hồ tay, 9 giờ 57. Anh nhìn
lên và nhận thấy Marshall và Mendelssohn ôm chặt nhau và nhảy nhót như
những cậu bé vừa nhận được một món quà bất ngờ.

Scott khẽ ho một tiếng rồi nói:

— 9 giờ 58 rồi đấy! Quý ngài!

Hai người lập tức trở lại với cá tính của mình.

Vị Viện trưởng bước trở lại khối bê tông. Ông ngừng một lát rồi bấm nút

đỏ. Cái khung đồ sộ dâng cao tiếp tục cuộc hành trình lên phía trên tới
phòng triển lãm để cho công chúng đang chờ đợi được xem.

Calder Marshall quay người lại nhìn thẳng vào mặt Scott. Một nụ cười

thoáng qua bộc lộ sự nhẹ nhõm của ông. Ông cúi chào như một chiến sĩ
Nhật Bản để ngụ ý rằng ông cảm thấy danh dự đã được mãn nguyện. Viên
chuyên gia bảo vệ bắt tay Scott rồi bước tới cửa, ấn một mã số vào cái hộp
nhỏ và quan sát chiếc lưới mở ra.

Marshall đi theo Scott ra ngoài hành lang, lên cầu thang và trở xuống tầng

hầm bằng thang máy để ra cửa giao hàng.

— Cảm ơn giáo sư! – Ông nói trong lúc bắt tay nhau trên cầu lên hàng.

Scott phóng lên đoạn đường dốc và quay lại nhìn ngay sau khi đã tới lề

đường. Không thấy bóng dáng vị Viện trưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.