LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1104

Cũng may qua nhiều năm như vậy, bà đã kinh nghiệm sóng to gió lớn,

hiểu được ẩn nhận, lại hiểu được giả ngây giả dại, vì vậy, bà đơn giản thu
lại tài liệu trong tay, nhìn về phía Lục Duật Kiêu, cố giả bộ trấn tĩnh nói,
"Lục thiếu, vừa rồi đều là nói đùa thôi, cậu đừng cho là thật."

Bùi Dực cười lạnh, bán con gái trá hình, cũng có thể coi như lời nói đùa?

Trò cười lớn nhất thiên hạ!

Lục Duật Kiêu không nói gì, vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không tỏ thái độ,

anh lẳng lặng chờ, tiêu hao kiên nhẫn của Cố Trình Đông và Cố phu nhân,
cho đến lúc sắc mặt của đối phương thảm đến tận cùng, anh mới chậm rãi
mở miệng, "Lần này tôi sẽ không coi là thật, nhưng chỉ sợ, có vài người
không đem những thứ đồ này làm thật!"

Người đàn ông một tay gõ mặt bàn, trong đôi mắt lạnh lùng tràn đầy ý tứ

cảnh cáo.

. . . . . .

*

Một ngày mới, bầu trời mênh mông bát ngát, giống như một mặt gấm

màu xanh lam, bị bày ra, hiện ra trước mắt mọi người.

Cố Tử Mạt đứng trước cửa sổ của phòng điều hương, ngửa đầu nhìn trời,

trong mắt đều là một màu lam, màu xanh thẳm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.