Cô hít một hơi, tiến lên một bước, liền cướp điện thoại di động trên tay
Cố Trinh Trinh đi, ném một cái, "Tôi cảnh cáo cô một lần nữa! Hứa Ngộ đã
có bạn gái chính thức!"
"Vậy thì thế nào, năm đó tôi bỏ lỡ nhiều cơ hội như vậy, hiện tại một cơ
hội tôi cũng sẽ không bỏ qua!" Cố Trinh Trinh cắn răng, không chút nào
yếu thế nói.
Cố Tử Mạt chỉ cảm thấy máu toàn thân tuần hoàn ngược lại, tất cả lý trí
của cô đều sụp đổ, lạnh lùng nhìn lướt qua Lâm Yên Nhiên cùng Cố Trinh
Trinh, từ trong kẽ răng nặn ra một câu, "Tiểu Tam Nhi tụ họp một chỗ, chúc
hai người càng chạy càng tốt!"
Vứt xuống những lời này, liền chạy về công ty.
Thời gian làm việc buổi chiều, cô không có tâm tư làm việc, ngón tay
vẫn phân vân giữa hai cái tên danh bạ trên điện thoại di động, một là Diệp
Nhất Đóa, một là Lục Duật Kiêu.
Cuối cùng, cô bấm gọi cho Lục Duật Kiêu, lần gọi đầu tiên, vang lên thật
lâu cũng không có ai nhận.
Gọi một lần nữa, mới nghe được giọng nói của anh.
"Bây giờ anh đang ở đâu vậy? Chỗ em có chút việc."
Giọng nói của Lục Duật Kiêu nghe có chút mệt mỏi, "Ở bệnh viện."
"Bệnh viện sao?" Theo bản năng cô liền nghĩ đến Lâm Yên Nhiên, đến
nay lòng vẫn còn sợ hãi.
"Tử Mạt, có phải buổi trưa em tới thăm cô ấy hay không?"
"Có qua, cô ấy nói muốn ra vườn hoa, em liền đưa cô ấy đi, sau đó xảy
ra một chút chuyện không vui, em. . . . . ." Cô nghĩ nói cho anh biết, Lâm