Cô thở một hơi thật dài, nói với anh, "Anh thật sự sơ sót, cho nên mới
làm thành như vậy, nhưng sơ sót lớn nhất của anh, không phải Ninh Uyển!"
Mặc dù có chút thư thái với Ninh Uyển, nhưng đối với Lâm Yên Nhiên,
cô vẫn không có cách nào buông bỏ được!
Nhất là vào buổi chiều hôm nay, sau khi Lâm Yên Nhiên thành công kích
thích mâu thuẫn giữ cô và Lục Duật Kiêu!
Đôi mắt đen sâu thẳm của người đàn ông, bởi vì một câu cuối cùng của
cô, nhanh chóng nheo lại, gần như là đồng thời, bàn tay liền nắm chặt ở
cánh tay của cô, nói: " Tử Mạt, em nói rõ ràng đi."
"Lâm Yên Nhiên nói cho em biết, anh yêu em, là bởi vì em giống cô ấy,
bởi vì anh thích cô ấy mặc đồ màu xanh nhẹ nhàng, anh mới yêu thích em!"
Cô không muốn tố cáo đủ loại tội trạng của Lâm Yên Nhiên, cuối cùng
đem vấn đề ‘ giống nhau ’ này, đổ cho anh!
"Yên Nhiên sao?"
Cô nhìn về phía anh, trong đôi mắt sâu thẳm của anh có lộ ra vẻ mê
hoặc, rõ ràng cho thấy đang hoài nghi lời của cô, cô không tiếp tục nói
thêm cái gì, đẩy cánh tay của anh ra, "Em mệt mỏi, em đi nghỉ ngơi trước."
Lúc đi, cô liếc mắt nhìn bữa ăn tối mà cô tỉ mỉ chuẩn bị cho anh, mà cô,
hiện tại một ngụm cũng không muốn ăn, đơn giản rửa mặt một cái, liền lên
giường, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Mà bây giờ đối với cô mà nói, lên giường nằm, cũng không có nghĩa là
có thể nghỉ ngơi.
Cô ở bên trong, Lục Duật Kiêu ở bên ngoài, chỉ cách nhau một bức
tường, tiếng anh đang nói chuyện điện thoại ở bên ngoài, có nhiều tiếng rơi
vào trong tai cô.