LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 117

Anh ta vô cùng chăm chú nhìn cô, trong mắt hàm chứa nụ cười khó nén,

"Cô bị thương, cô ta cũng không thể chỉ lo thân mình đi, để cho công bằng,
cô ta có được chăm sóc đặc biệt cũng là đúng thôi."

Cô dựng tóc gáy, bả vai run lên, hít thở một cái thật sâu, ánh mắt của cô

rơi vào đuôi mắt của anh ta, không nhịn được ngượng ngùng, "Ha ha, tâm
tư của anh, thật sự là vô cùng thâm trầm."

Khả năng của người đàn ông này, thật sự vượt quá tưởng tượng của cô.

Người đàn ông kiêu ngạo nói tiếp, "Cô biết là tốt rồi."

Bây giờ Cố Tử Mạt không nói được gì nữa rồi, hai Lục Duật Kiêu, đều

kiêu ngạo như vậy, chỉ là —— kiêu ngạo của Lục Duật Kiêu kia là từ bên
ngoài đến bên trong làm người ta chán ghét, mà kiêu ngạo của kẻ giả mạo
này là từ bên trong ra ngoài làm người ta sợ.

Trên đường trở về, cô nhìn bờ lưng rộng rãi của người đàn ông đi ở phía

trước cô, không nhịn được nhếch miệng nở nụ cười.

"Nếu là ai đó mua cho tôi một món đồ như vậy, đoán chừng có thể tôi sẽ

kích động đến mức lập tức gả cho anh ta." Lúc đó nhất định là anh ta không
nghe thấy những lời này đi, nếu như bị anh ta nghe thấy thì nguy?

Anh ta nhất định như Vua với các chư hầu, lại buộc cô ký hiệp ước cắt

đất đền tiền gì đó thôi.

Nhớ tới bộ dạng anh ta đòi 27 28 vạn lúc trước, luôn cảm thấy trong lòng

nóng hầm hập, rõ ràng hai người mới quen biết không bao lâu, nhưng thật
giống như đã ở bên nhau nhiều năm vậy, bọn họ vô cùng ăn ý, cùng nhau
hoàn thành rất nhiều ‘ chuyện lớn ’.

Cô không khỏi giương mắt nhìn về anh ta, hỏi ra vấn đề mình đã muốn

hỏi từ lâu, "Anh làm sao lại đối với tôi tốt như vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.