LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 118

Anh ta nghe thấy, lại nhẹ nhàng lắc đầu một cái, như không cong cong

bờ môi, "Cái này phải hỏi chính cô, tôi là do cô tốn tiền thuê mà ."

Trong lòng Cố Tử Mạt chỉ có một câu ‘ phi ’, kẻ trong mắt chỉ có tiền,

chỉ là trong lòng cô mơ hồ biết, đây không phải câu trả lời thật sự.

Gió thổi mát lạnh, hai người nửa thuê xe nửa đi bộ trở lại nhà họ Cố, tới

cửa lúc tạm biệt kẻ giả mạo, trong lòng cô có cảm xúc khác, cảm giác này,
giống như là nói chuyện yêu đương vậy.

Khóe môi không tự chủ cong lên, mắt thiếu chút nữa cũng cong thành 2

cây cầu nhỏ.

Nhìn thấy cô đang tự cười một mình, người đàn ông chậm rãi cúi người,

lồng ngực to lớn áp sát cô, đôi môi lạnh bạc hé ra, mê hoặc cô, hỏi, "Sao lại
cười vui đến như vậy, có gì buồn cười?"

Dĩ nhiên cô không thể nói ra được, chỉ có thể ngửa đầu nhìn sao trên bầu

trời đêm một chút, cười hì hì nói, "Bầu trời đêm nay rất đẹp, cho nên vui
vẻ."

Người đàn ông nhét áo cưới vào trong tay cô, cố ý nghiêm mặt, "Nhất

định không phải bởi vì cái này, xem ở việc tôi giúp cô trộm áo cưới, mà cô
cũng không thể nói thật sao?"

Đúng vậy, trộm áo cưới, lại còn một đường chạy trốn như điên, hơn nữa

cánh tay phải của anh ta còn bị thương, người này không có công lao cũng
có khổ lao, không đành lòng gạt anh ta, không thể làm gì khác hơn là nói,
"Tôi cảm thấy tối nay rất có ý tứ, giống như là. . . . . . hẹn hò yêu đương."

Anh ta nghe , khóe môi nâng lên một đường cong rõ ràng, ngũ quan đẹp

đẽ trong trẻo tinh tế dưới ánh đèn dìu dịu làm nổi bật nét ưu nhã vốn có của
anh ta, lông mày rậm khẽ nhướng lên, đôi môi áp vào bên tai của cô, nói: "
chúng ta cũng có thể thử một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.