LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 121

nên, váy cưới của cô đã bị tìm ra rồi, lại còn chân chó báo lên cho Cố phu
nhân nữa.

Ngón tay nắm thật chặt thành quyền, hàm răng hung hăng khẽ cắn, hít

một hơi thật sâu, nhấc chân đi tới trước mặt, giữ một góc áo cưới, ánh mắt
liếc ngừoi giúp việc phía sau, làm như rất vô tình nói một câu, "Đây là áo
cưới tối hôm qua Lục Duật Kiêu chuẩn bị cho con, nhưng không biết vì
sao, bị chó tha ra ngoài, bây giờ chó thật không ngoan, có cơ hội nhất định
phải hảo hảo dạy dỗ nó một chút!"

Người giúp việc bị chửi thành ‘ chó ’, nhất thời mặt như màu đất, gian

nan nhìn về phía Cố phu nhân, "Phu nhân, tôi. . . . . ."

Cố phu nhân cũng không chịu nổi, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, Cố

Tử Mạt như vậy, rõ ràng chính là muốn cảnh cáo bà, trong lòng bà hận,
nhưng bà lại không thể phát tác, lời này của Cố Tử Mạt, không những để
cho bà không bắt được nhược điểm, còn khiến cho bà không thể không cúi
đầu.

Lục Duật Kiêu đưa cô ta áo cưới? ! Nha đầu chết tiệt, lấy Lục Duật Kiêu,

khiến cho bà không thể nắm cô ta trong lòng bàn tay được!

Nha đầu chết tiệt cũng không biết vận khí tốt đến từ đâu, thế nhưng câu

được Lục Duật Kiêu, đáng thương Trinh Trinh con gái ruột của bà vẫn còn
đang chịu khổ trong ngục.

Cố phu nhân mặt mũi khó coi, trút hết tức giận lên người giúp việc, lạnh

lùng ra lệnh, "Còn đứng lỳ ở đây làm cái gì, cô còn công việc trong vườn
hoa chưa xong đúng không!"

Người giúp việc không cách nào phản bác, chỉ có thể vâng vâng dạ dạ đi

người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.