LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1246

Sau khi về đến nhà, Cố Tử Mạt vào phòng tắm tắm rửa, Lục Duật Kiêu ở

một gian phòng tắm khác tùy tiện tắm qua, anh vừa bước vào cửa phòng
ngủ, Cố Tử Mạt cũng đang đi ra từ phòng tắm.

Anh hơi ngẩn ra, nhìn vào ánh mắt của cô, con ngươi hồng hồng, mí mắt

cũng hơi sưng, hiển nhiên là dấu vết đã khóc.

Thấy cô như vậy, anh ngầm lo lắng, không khỏi nhíu mày, nói: "Đừng

khó chịu, anh ăn chút dấm chua cũng là chuyện hiển nhiên, Tử Mạt, sau
này không nên tùy tiện ôm người đàn ông khác nữa."

"Em... Không phải em cố ý." Cô cúi đầu, nghẹn ngào giải thích với anh,

"Em và Hứa Ngộ đã hoàn toàn chia tay, em từ biệt với anh ấy, anh ấy tìm
em để tạ lễ, muốn ôm một cái, lúc đó em cũng không nghĩ quá nhiều, liền
ôm anh ấy một cái."

"Em đã nói rõ ràng với anh ta rồi hả ? Vậy thì tốt, đừng khóc." Anh kéo

tay cô, khuyên nhủ cô.

Cô bởi vì động tác của anh, trong lòng mềm nhũn, có nguyên nhân vừa

rồi, nghĩ cảnh tượng ly biệt với Hứa Ngộ, trong lòng vô cùng khó chịu,
nước mắt càng không chút kiêng kỵ gì chảy xuôi xuống.

Người đàn ông luống cuống, chỉ có thể đứng bên cạnh lau nước mắt cho

cô, dỗ dành cô.

Cô lắc đầu, cực kỳ bi ai, cúi đầu khóc nức nở. Cáo biệt một đoạn tình

cảm, cũng chẳng hề dễ dàng như trong tưởng tượng.

Người đàn ông lau nước mắt cho cô, vừa lau, trong lòng có chút chua

xót.

Cô chưa từng khóc lâu như vậy, bây giờ cô vì ai mà khóc, đáp án rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.