LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 127

thành tâm nói xin lỗi Tử Mạt, thêm một bài xin lỗi trên trang đầu của tờ báo
ngày mai."

Hà Ân Chính đau đến mức toát mồ hôi lạnh trên trán, bất đắc dĩ đồng ý,

lúc này người đàn ông mới buông tay ra, giọng nói đầy khinh miệt, "Ngay
cả chút đau đớn như vậy cũng không chịu được, sợ rằng nhà họ Hà muốn
bại trong tay anh."

"Anh ——" Hà Ân Chính giận đến phát điên, lại bị tình thế bức bách, chỉ

có thể đem lời muốn nói nuốt vào trong cổ họng.

Đoàn người đi Cố Gia, Hà Ân Chính từ đầu đến cuối cũng không dám lỗ

mãng, ‘ hạ mình ’ nói xin lỗi Cố Tử Mạt, sau khi đến nơi này, còn khóc sụt
sùi, đúng chuẩn bộ dáng cô gái nhỏ.

Vì vậy Cố Tử Mạt cảm thấy khinh thường, Hà Ân Chính khóc, cũng

không phải vì áy này với cô, mà bởi vì cô giẫm đạp tự tôn của anh ta dưới
lòng bàn chân, có một số việc, đàn ông đê tiện là vĩnh viễn sẽ không hiểu.

Một tràng giọng đàn ông trầm thấp chứa đựng ý cười từ phía sau truyền

đến qua đỉnh đầu, mang theo hơi thở nam tính không nói ra được, khiến
cho cột sống của cô tê rần, từ tận đáy lòng cô không thể không thầm than,
mọi cử động của kẻ giả mạo đều không tầm thường.

Cô chính là không quen nhìn ta khoe khoang như vậy, hả hê như vậy, giở

trò cố ý đưa cánh tay về phái sau thụi anh ta một cái, "Cười gì mà cười?
Nghiêm túc! Trang trọng!"

Cuối cùng, cô cũng không nhịn được cười, tâm trạng phơi phới, chỉ thấy

người giúp việc vội vã chạy vào, nói là có Lục thiếu đến đón đại tiểu thư.

Cố phu nhân nghi ngờ, mặt sa sầm hỏi người giúp việc, "Lục thiếu đang

ở đây làm khách, sao lại có một Lục thiếu nữa? Cô nói rõ ràng, bên ngoài là
vị Lục thiếu nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.