lần anh băng bó vết thương cho cô đó, anh có chuyện xưa, nhưng người
ngoài không được nói đến, cô hơi sợ, người đàn ông này tức giận.
Đang suy nghĩ, bỗng người đàn ông quay đầu lại, một đôi mắt sắc bén
nhìn chằm chằm, nhìn đến mức khiến cô giật mình một cái.
Lòng cô thấp thỏm, nhưng lời đã nói ra, nước đổ khó hốt, cô cố gắng nín
thở, chờ anh trả lời.
Đôi mắt sắc bén của người đàn ông híp một cái, nhíu mày nhìn sang, ánh
mắt thâm thúy bình tĩnh, không dậy nổi nửa điểm gợn sóng, "Kế hoạch của
em là như vậy?"
"Tôi. . . . . ." Cô do dự, thật ra thì trước cô cũng có nghĩ đến, nhưng cuối
cùng cũng không có lên kế hoạch tường tận, không nghĩ tới hôm nay bị
kích thích, liền thốt ra rồi, cô thở một hơi, gật đầu một cái, "Vâng"
Như vậy cũng tốt, người đàn ông này không ở bên cạnh cô, lòng của cô
còn có thể yên ổn mà ở một bên đợi, cô cũng sẽ không làm ra chuyện gì kỳ
quái hơn nữa. Nghĩ đi nghĩ lại, môi của cô liền bắt đầu nóng như lửa đốt, cô
không nhịn được muốn sờ lên, nhưng vẫn là nhịn được.
Người đàn ông cúi người, gật đầu, "Anh cũng không muốn từ chối em,
nếu như đây là ý nguyện của em, tạm thời anh sẽ đồng ý với em." Môi
mỏng nhàn nhạt quét qua bờ môi cô, âm thanh cũng bình thường nghe
không ra hỉ nộ.
Lòng cô đột nhiên run lên, anh càng như vậy, cô càng cảm thấy quỷ dị lại
thấp thỏm, lòng cô vẫn còn sợ hãi, sợ hãi nhìn anh, anh đã sớm đứng thẳng
người, anh nhàn nhạt liếc cô một cái, liền nhìn sang nơi khác, nhìn qua, vẻ
mặt của anh u ám, như có tâm sự, nhưng cho dù như thế, ngũ quan tinh tế
thanh tú của anh hiện ra dưới ánh đèn nhu hòa lại có một vẻ tao nhã tự
nhiên.