LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 306

Nghe được lời nói cuối cùng kia của Cố Trinh Trinh, xem ra Cố Trinh

Trinh đối với thân phận của anh đã rõ như lòng bàn tay rồi, mà cô, lại
chẳng hay biết gì, mặc dù cô không nói ra miệng, nhưng trong lòng đã có
ngăn cách, âm thầm lưu tâm đến thân phận của anh, cùng với, ích lợi –
trong miệng Cố Trinh Trinh!

Lật lên di chuyển, đậy đậy tìm một chút, cuối cùng tìm được chìa khóa ở

dưới đáy bồn hoa thứ hai bên phải .

Cô thởi ra một hơi, vì che giấu trong lòng nghi vấn cùng thấp thỏm, cô

khoe chiếc chìa khóa với anh, đứng dậy, "Hây, tôi tìm được rồi."

Tám phần bởi vì ngồi xổm quá lâu, chân hơi tê, đứng lên cũng mất chút

hơi sức, sau lại thiếu chút nữa không đứng vững, thật may là có anh tới đỡ
cô.

Một bàn tay của người đàn ông cùng tay phải của cô mười ngón nắm vào

nhau, một cái tay khác, vững chắc nắm ở bên hông của cô, sau đó chậm rãi
cẩn thận đỡ lấy cơ thể của cô ổn định, mới buông tay ra, "Về sau cẩn thận
một chút."

Cô không được tự nhiên lại xấu hổ, nhớ tới lần bị rèm cửa sổ cuốn lấy ở

nhà họ Cố, gương mặt không khỏi lại nóng lên, cúi đầu nhìn qua nơi tay cô
và anh đang nắm lẫn nhau, càng nhìn càng thấy kỳ cục, vẩy tay ra, "Ừ, tôi
đã ổn rồi, có thể buông ra."

Cô và anh tiếp xúc như vậy, luôn có hoặc nhiều hoặc ít mập mờ, giống

như mười ngón tay của hai người yêu nhau nắm lẫn nhau, muốn quỳ xuống
tuyên thệ, không xa không rời .

Theo như cô quan sát, cô và anh, còn chưa có đến cái mức này.

Người đàn ông không sao cả cười cười, lại có chút quyến luyến buông

tay cô ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.