Đáy lòng cô nặng nề, thử ngẩng đầu nhìn anh, cố nặn ra một nụ cười, cố
gắng để cho mình biểu hiện nhẹ nhõm một chút, "Đại khái là vậy, không
việc gì, anh nói đi." Sớm muộn gì cũng phải đi đến một bước kia, còn
không bằng cảnh tỉnh ngay lúc này.
Người đàn ông nhìn cô chằm chằm, giận quá thành cười, anh giơ tay lên,
ngón tay thon dài cợt nhã nâng chiếc cằm xinh xắn của cô lên, liếc xéo cô,
"Nếu như mà anh nói, muốn em ngủ với anh một đêm, em cũng sẽ đồng
ý?"
Anh giận đến phát điên, gần như không lựa lời mà nói, anh tức giận nghĩ,
nếu cô thật sự gặp một người đàn ông đưa ra yêu cầu như vậy, chẳng phải
là cô sẽ bị ăn sống nuốt tươi! Lại một lần nữa rơi vào hoàn cảnh nguy
hiểm!
"Bốp ——" tiếng bạt tai thanh thúy vang dội trong không gian yên tĩnh.
Cố Tử Mạt không thể tin nhìn tay của mình, cô cư nhiên động thủ đánh
anh!
Anh bắt lại được tay của cô, ép buộc cô đối mặt với mình, giọng nói bi
thương âm lãnh, "Cố Tử Mạt, em rất giỏi! Gặp lại lâu như vậy, em đều nhìn
anh như vậy! Em không nhận ra anh, không nhớ nổi anh, còn biến anh
thành người đàn ông ngu ngốc nhất trên thế giới!"
‘ Phác ’ một tiếng, áo choàng tắm trong tay không tự chủ từ trong tay
tuột xuống đất.