LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 345

Trầm mặc một lúc lâu, bồng dưng anh cười lạnh, "Xem ra chuyện xưa

của anh cũng không hề có một chút lực hút nào nhỉ, không thể đả động đến
em chút nào, Cố Tử Mạt, em thật độc ác!"

Hít vào một hơi, Cố Tử Mạt thẳng thắn nói, "Thật xin lỗi, em không nhớ

được những chuyện đó."

"A, được thôi, Cố Tử Mạt, em không nhớ ra anh được, lại có thể nhớ

được người khác!" Người đàn ông vô cùng tức giận, quăng ra những lời
này xong, cũng không thèm nhìn cô một cái, xoay người liền xoải bước ra
ngoài.

Mở cửa, đá mạnh cánh cửa, làm liền một mạch.

Anh giận dữ, đi được mấy chục thước, lại vội vã quay người bước về

phía cửa, lấy quyển nhật ký phía trên khung cửa, hơi ngơ ngác nhìn cánh
cửa một chút, mới cười khổ một cái, quay người đi nhanh ra ngoài.

"Thật là quá may mắn, thế này cũng có thể chờ được cậu." Ở chỗ sâu đối

diện bên đường, một bóng đen thon dài bước ra, giọng nói không rõ ràng,
rất làm người ta phải suy đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.