Thế giới của Lục Duật Kiêu, không cho phép số di động của mình liên
tục không ngừng xuất hiện trong nhật ký điện thoại của người khác, cho dù
là cô, cũng không thể được.
Anh có thể đóng vai một dân chúng bình thường, nhưng anh không cho
phép mình bị chê bai, trở thành bên hèn mọn vô lực trong tình yêu kia!
Bắt đầu từ lúc Lục Duật Kiêu lấy điện thoại di động ra, Cố Trinh Trinh
liền chú ý tới, đó là điện thoại của Cố Tử Mạt.
Cô len lén liếc một cái, nghĩ thầm quả nhiên Lục Duật Kiêu rất giỏi,
không chỉ có lấy được điện thoại của Cố Tử Mạt, mà còn biết mật mã mở
khóa điện thoại.
Nghĩ đến tâm tư của người đàn ông này sử dụng trên người Cố Tử Mạt,
cô không khỏi ghen ghét một trận, nắm tay, nụ cười nhạt vừa phải lại tràn
ra khóe mắt một lần nữa, hỏi dò, "Lục thiếu, chị ấy cần nhất, là gia đình
chồng cường đại, mà không phải mẫu người mà hiện tại anh sắm vai, biết
điều này, anh sẽ công khai sao?"
Lục Duật Kiêu khóa lại điện thoại di động của Cố Tử Mạt, tiêu sao đứng
người lên khỏi ghế cao, liền nói, "Cứ như vậy đi."
Ngước mắt liếc nhìn hai người ở trong sàn nhảy đang vành tai và tóc mai
chạm vào nhau, xoay người đi lên lầu.
Cố Trinh Trinh hoài nghi Lục Duật Kiêu là một câu hai nghĩa, cô thấy
Lục Duật Kiêu phải đi, vội vàng đuổi theo, lúc đến cầu thang, liền bị hai
người áo đen từ trong bóng tối đi ra ngăn cản.
Trong lòng cô biết đây nhất định là tùy tùng của Lục Duật Kiêu, nghiêm
khắc mà cẩn thận, điều này ý nghĩa, tối nay cô không còn cơ hội tiếp cận
Lục Duật Kiêu nữa.