Anh không nói gì, chỉ chờ Cố Trinh Trinh tiếp tục lên tiếng, liên hệ với
mọi truyện tối ngày hôm qua, hắn lúc này anh đã sáng tỏ, rốt cuộc thì Cố
Tử Mạt rối rắm ở chỗ nào, thì ra mấu chốt chính là thân phận và trách
nhiệm của con gái nuôi nhà họ Cố.
Cũng bởi vì như vậy, cô nói với anh, để kết hôn với anh, cô cần phải làm
chuẩn bị, mà thời gian chuẩn bị, mất rất lâu, rất có thể là mãi mãi.
Nghĩ thông suốt những thứ này, trong lòng của người đàn ông vừa vui
vừa buồn.
Cố Trinh Trinh cố ý cọ xtá cơ thể về phía Lục Duật Kiêu, lại mở miệng,
"Chị ấy không phải loại người hám giàu, cho nên xin anh tha thứ cho chị
ấy, bởi vì chị ấy là người nhà họ Cố, chị ấy mới có nhiều việc không thể
làm theo ý mình như vậy."
Nói tới đây, cô hơi khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt bất
lực nhìn về phía Lục Duật Kiêu, giọng nói rất nhỏ nói, "Lục thiếu, tôi có
thể mạo muội làm phiền anh một chuyện sao?"
"Cô nói đi." Người đàn ông cũng không liếc nhìn cô một cái, trầm thấp
đồng ý.
Đúng lúc đó, thì người pha chế rượu bước đến, đem một ly cocktail màu
hồng với màu xanh xen lẫn nhau đặt xuống trước mặt anh, "Thưa Ngài, tôi
đã theo phương pháp của Ngài, điều chế tốt ‘ Đào hồng liễ lục ’, bây giờ
Ngài có thể nếm thử."
Lục Duật Kiêu lại cười nhạt đẩy ra, "Không cần, cám ơn." Cố Trinh
Trinh ở bên cạnh anh, khó mà đề phòng được, anh cũng không dám uống
bất kỳ thứ gì vào miệng.
Cố Trinh Trinh lại bị chén ‘ Đào Hồng Lục Liễu ’ kia hấp dẫn, nghe ý tứ
của người pha chế rượu này, đây vốn là rượu của Lục Duật Kiêu, trong mắt