Nhưng, vừa nói xong, trong đầu cô cuồn cuộn hiện lên một số chuyện
khiến cô nhột nhạt gì đó, trong miệng bắt đầu thấy khổ, tâm tình cũng ấm
ức theo, cô quanh đầu, nhìn xem cảnh vật phía bên ngoài cửa xe, thử thăm
dò mở miệng nói, "Em. . . . . ."
Nhưng mới chỉ nói ra một chữ, cô đã không nói nổi nữa rồi.
Cô nói không được, nhưng lại không thể nuốt trở về, những lời này
nghẹn ở cổ họng của cô, làm cho cô rất khó chịu, khỏ sở không thể nói ra.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô cảm giác sẽ ép mình điên mất.
Không khí, lập tức thay đổi.
Người đàn ông chú ý tới tình cảm của cô đang dao động, đánh tay lái, an
ổn dừng xe sát bên đường, tự mình bước xuống xe, sau đó bước qua phía
bên cô, mở cửa xe cho cô, đưa tay ra cho cô, yêu ước nói: " Có muốn
xuống buông lỏng cảm xúc một chút hay không."
Anh có thể nhìn ra được, hình như cô đang rất mâu thuẫn, tâm tình cũng
không tốt.
Hình như có cái gì, cô cũng không có nói ra, trong đầu anh có thật nhiều
ý tưởng, đều là về cô, nhưng anh lại không cách nào mở miệng, chỉ có thể
để cho cô xuống xe, để cho cô buông lỏng tâm tình một chút, mới có thể
tìm ra được một chút manh mối.
Cô thấy anh đưa tay ra, lại nhìn chiếc nhẫn trên ngón giữa của mình, hạ
mí mắt, đưa tay đặt lên tay của anh, tùy cho anh nắm lấy, bước ra khỏi xe.
Xe dừng sát bên đường bên cạnh một cái hồ Cỏ Lau, gió thổi làm cỏ lau
lay động, Cỏ Lau chập chờn theo gió, âm thanh sào sạt, âm thanh không
lớn, nhưng lại có thể kích thích đến lỗ tai nhạy cảm của cô.