LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 441

Cỏ lau trong gió, rất khó chi phối vận mệnh của mình, gió từ bên trái, nó

sẽ ngả sang bên phải, gió từ bên phải, nó lại sẽ ngả sang bên trái.

Bên trái bên phải, chưa bao giờ có thể thay đổi theo ý của nó.

Bên đường toàn cỏ lau và cỏ lau, cô cùng đứng bên cạnh cỏ lau, giống

nhau như đúc!

Cố Tử Mạt cảm thấy bi ai cho chính mình từ tận đáy lòng, lần này, cô

nghĩ mình đi phía trái hướng phải, cho nên cô kéo theo anh, muốn cùng anh
bước vào hôn nhân, nhưng đối với anh thì sao đây?

Anh có nguyện ý không?

Chuyện này đối với anh, có phải là không công bằng hay không?

Tay phải nhịn không được mà sờ lên chiếc nhẫn trên tay trái, trong lòng

càng cảm thấy lạnh lẽo, càng nhìn càng thấy không rõ.

Có ít Cỏ Lau bị gió thổi gãy, gãy lên thành một đống, mất đi sức sống, cô

không biết mình có thể kiên trì bao lâu, không chừng một ngày nào đó,
cũng giống như đống cỏ lau kia, rách nát không chịu nổi.

Anh chú ý đến động tác nhỏ của cô, trong lòng nói không lo âu là giả.

Từ lần đầu tiên gặp lại cô, những gì anh tâm tâm niệm niệm đều bị cô

ảnh hưởng, mỗi ngày sau đó, anh chỉ hy vọng có thể kết hôn với cô, nhưng
con đường này, hình như hơi dài.

Anh bước lên, đặt đầu của cô ghé vào bờ vai của mình, bàn tay cầm thật

chặt tay trái của cô, "Anh đã từng nói, lúc đau, hãy nói với anh, lúc cần
giúp đỡ, cũng nói với anh, lúc nào không muốn kiên cường, cũng hãy nghĩ
đến việc nói cho anh biết. Bây giờ, có phải em có lời gì muốn nói với anh
hay không, anh đang ở đây, anh nghe đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.