LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 477

phái dưới mặc một chiếc váy màu xám dài tới gối, đơn giản lại hào phóng,
thanh lịch tao nhã, rất có dáng vẻ của một người đẹp trí thức rồi.

Đánh giá toàn thân cô xong, anh khoanh hai tay lại, ra vẻ ngẫm nghĩ rất

lâu, mới mở miệng hỏi cô, "Em tính chiều nay đi làm?"

Cô dừng bước, mấp máy môi, vẫn gật đầu, "Ừ, buổi sáng em cũng không

xin phép, dự định buổi chiều sẽ đi."

Thấy anh nhìn thời tiết bên ngoài, tuy là mưa không to, nhưng bầu trời

cũng rất u ám, cũng không phát biểu ý kiến của mình, mà nhàn nhạt mở
miệng, "Đợi lát nữa, anh đưa em đi."

"Ừ." Cô lo lắng ngồi xuống, nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Không khí bữa trưa thật sự không tốt lắm, may mắn bởi vì cô vừa ăn

sáng xong, cho nên bữa trưa ăn được ít, rất nhanh đã ăn xong rồi, người đàn
ông thấy cô đã ăn xong, cũng buông chén dĩa xuống, "Em đi luôn bây giờ?"

Giọng nói bình thản, nghe qua giống như không có quá nhiều cảm xúc,

nhưng mà cô nghe được, lại cảm thấy bên trong không hề bình thản.

Cô hơi sửng sốt, người đàn ông này thật sự để ý tâm tư của cô, khiến cho

cô không chỗ có thể trốn.

Đưa đầu ra là một đao, rụt đầu vào cũng là một đao, cô ngưng thần, lấy

cớ, "Đúng vậy, em còn chưa quá quen thuộc với công ty, cho nên đi sớm,
cũng sẽ làm việc tốt hơn." Người mới nhận chức, không hiểu rõ về công ty,
lúc làm việc sẽ rất khó khăn.

Người đàn ông hơi ngừng chân lại, nhíu nhíu mày, mới trầm thấp giọng

nhắc nhở, "Trở về nhà cầm cái áo khoác, bên ngoài có gió."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.