LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 672

vẻ bóng mắt khoa trương đây!

Có lẽ là do huyết mạch tương liên, lúc Cố phu nhân nói ra lời này, bước

chân của Cố Trinh Trinh đã khó mà di chuyển, dù cho trong lòng cô đã gán
cho Cố phu nhân rất nhiều tội, dù cô rất muốn liệt kê từng lỗi lầm mà Cố
phu nhân mắc phải, nhưng trước mắt một Cố phu nhân đang bi thương, tất
cả phẫn hận của cô cũng bị che đi.

Quả thật đúng như bản thân Cố phu nhân nói, bà thua mất sự nghiệp cha

mẹ ttruyền cho, trở thành một đứa con thất bại, chồng bà đi ra khỏi cái nhà
này, bà trở thành người vợ thất bại, nếu ngay cả đứa con gái là cô cũng rời
đi, Cố phu nhân nhất định sẽ hỏng mất.

Cố Trinh Trinh không muốn lấy đi cọng rơm cuối cùng của Lạc Đà, cô

không thể tha thứ bản thân trở thành Tội Nhân Thiên Cổ.

Cuối cùng, cô vẫn giống như trước đây, tiến tới thành khẩn khuyên bảo

mẹ mình, "Mẹ, mẹ có thể đừng đánh bac nữa hay không, mỗi lần mẹ thiếu
tiền đánh bạc, đều do ba đến trả, cứ như vậy, ba sao có thể vui vẻ với chúng
ta chứ? Mẹ, vì chút tôn nghiêm của hai mẹ con chúng ta, về sau cmẹ có thể
đừng đánh bài nữa hay không." Ở trong nhận thức của cô, nguồn gốc bi
kịch của cô và Cố phu nhân, toàn bộ đều đến từ một chữ —— đánh bạc.

Nghe thấy Cố Trinh Trinh dùng lời khuyên bảo, ánh mắt Cố phu nhân

lóe lên một cái, bà há miệng, muốn giải thích gì đó, nhưng cuối cùng lại
nuốt xuống, bà nắm cánh tay Cố Trinh Trinh, từ từ trượt xuống, cuối cùng
trượt đến lòng bàn tay của Cố Trinh Trinh, muốn cầm tay của con gái mình.

Lòng bàn tay của Cố Trinh Trinh truyền đến một trận tê dại, cô phản ứng

theo bản năng muốn rời đi, trước tiên đã rút tay mình ra rồi.

Tong tầm tay Cố phu nhân trống rỗng, bà mất mát nhìn bàn tay trống

không của mình, ánh mắt trống rỗng không có gì, trên mặt tràn đầy bi ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.