LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 776

Cô biết anh có ý tốt, nghĩ đến ngày bọn họ nhận giấy chứng nhận kết

hôn, là anh đi giày cho cô, trong lòng dâng lên chua xót, lại cười với anh,
xen lẫn châm chọc mở miệng, "Anh muốn em thay giày, là muốn để em rời
đi dễ dàng hơn, nhanh hơn một chút sao?"

Người đàn ông ngẩn ra, chợt nhếch môi, "Anh nói rồi, em đi, anh sẽ

không tiễn em, em đến , cho dù bao nhiêu gió mưa, anh đều sẽ đón em, anh
chưa bao giờ sẽ tiễn em."

"Vậy anh đây là cái gì." Con ngươi của cô rụt một cái, cố ý đối địch anh

nói.

Anh giật mình, khóe môi càng nâng lên thâm thúy hơn, "Là theo em về

nhà."

"Đó là nhà sao? Không phải!" Đôi mắt đẹp của cô nhìn chằm chằm, rất

không phải tư vị nói, "Đó đã không phải là nhà, bắt đầu từ lúc biết được
thân phận của anh, hương vị của nơi đó liền thay đổi, nơi đó biến thành một
nơi mười phần vỏ trống, anh hiểu không."

Vốn tưởng rằng, anh cho cô một mái nhà, nhưng thực ra, anh chỉ cung

cấp cho cô một nơi che gió che mưa mà thôi.

Trước khi cô vào ở đó, sợ rằng anh chưa từng ở đó lấy một ngày.

Lúc cô nhìn thấy căn phòng kia lần đầu tiên, đã cảm thấy rất trống, một

sự trống rỗng bất thường, chẳng qua cô không có suy nghĩ nhiều, mới bị
anh lừa dối lâu như vậy, cho nên, cô ghét anh nhắc tới như vậy.

Mỗi tình tiết ấm áp trôi qua, đều trở thanh mũi kiếm đang lăng trì cô.

Nghĩ đến đây, thì cô không tránh được phiền lòng nôn nóng, cô hít một

hơi, không đợi anh trả lời, liền nói, "Haiz, anh có hiểu hay không, không
quan hệ gì đến tôi, cứ như vậy đi, tôi đi đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.