"Không có gì." Cô nghiêng nghiêng đầu, hơi suy nghĩ một chút, lại giải
thích, "Gần đây tiếp xúc với Ninh Uyển không ít, nên vô tình chú ý đến cô
ấy, sau khi để ý đến, càng ngày càng phát hiện, sức quyến rũ của ảnh hậu
đúng là không giống bình thường."
Đương nhiên người đàn ông nghe ra trong ẩn ý trong lời nói của cô, lắc
đầu, "Không cần quan tâm đến cô ta, cũng không có cái gì mà để ý cả."
"Nhưng không thể không nói, cô ấy là tiêu điểm được mọi người chú ý
đâu."
"Có người nâng, sẽ trở thành tiêu điểm, không ai tiếp tục nâng, dù cô ta
có diễn trò tốt hơn nữa, cũng không cách nào trở thành tiêu điểm được."
Người đàn ông suy nghĩ một chút, nói ra một câu không rõ ràng.
"Diễn trò tốt?" Âm cuối của cô cao hơn, lại nghĩ tới Ninh Uyển ngày
hôm qua, khẽ cười, "Mà kịch của cô ấy, quả thật diễn rất tốt. Chẳng qua, lời
này của anh là có ý gì? Anh đây là ám hiệu, con đường phía sau của Ninh
Uyển không dễ đi sao? Cô ấy là người của Hoàn Á, cũng chính là người
của Kiều Tử Hoài, cũng bởi vì Ninh Uyển lộ ra chuyện âm mưu cùng Kiều
Tử Hoài, Kiều Tử Hoài bụng dạ hẹp hòi sẽ không nâng đỡ cô ấy nữa?"
Cô nhớ tới Kiều Tử Hoài bảnh bao, tiêu sái, dáng vẻ không coi air a gì,
anh ta sẽ bởi vì việc Ninh Uyển nói ra, mà vứt bỏ Ninh Uyển sao? !
"Trường Giang sóng sau đè sóng trước, Hoàn Á chuẩn bị nâng đỡ người
mới, người mới đó gọi là Tô Mạt Lỵ, em từng thấy rồi, trong buổi đấu giá. .
. . . ." Người đàn ông nói tới đây, hơi nhếch môi.
Dưới sự nhắc nhở của anh, Cố Tử Mạt liền nghĩ ngay đến cô gái mặc áo
tím kia, lại nghĩ đến cái gì, không nhịn được hỏi anh, "Tô Mạt Lỵ là người
của anh? Mặc dù bề ngoài, cô ấy là người của Kiều Tử Hoài, nhưng trên
thực tế lại là một chuyện khác."