Tiếp theo nữa, vậy mà anh còn có lạc thú trêu đùa cô nữa?
Cô lắc lắc đầu, để cho mình tỉnh táo hơn một chút, chống lại ánh mắt sâu
thẳm của anh, dùng hết sức lực hỏi anh, "Anh xác định là không trêu đùa
em? Đột nhiên lại toát ra một vị hôn thê?"
Cô thầm hạ quyết tâm, nếu thái độ của anh lại lập lờ nước đôi nữa, thì cô
sẽ trở mặt với anh ngay.
Lục Duật Kiêu cười đến nheo mắt lại, ngón tay phất qua lọn tóc rơi trên
gò má cô, thử dò xét nói, "Nói cho anh một chút, hiện tại có tâm tình gì, có
phải rất hồi hộp hay không? Có rất lo lắng hay không?"
Thấy người phụ nữ ghen vì mình, làm người đàn ông của c ô, nhất định
là có cảm giác thành tựu lớn lao.
Đương nhiên Cố Tử Mạt không thể hiểu cái trò đùa giai có cảm giác
thành tựu này của anh, hiện tại đầu cô sắp phát điện, hạ tròng mắt, lòng
dâng lên một cơn sóng, hai cái tay đồng thời đưa lên, nắm lấy caravat trên
cổ anh, lúc lên lúc xuống, dùng sức siết chặt, cảnh cáo liếc nhìn anh, bức
cung nói: " Đừng có nói lăng lộn xộn với em! Anh trực tiếp trả lời! Lâm
Yên Nhiên có phải là vợ chưa cưới của anh hay không!" Cô không chịu nổi
loại trò chơi mèo vờn chuột này, cô muốn câu trả lời! Ngay lập tức!
Cô may mắn anh mặc âu phục theo thói quen, mang cà vạt, mới cho cô
một cái cơ hội như vậy.
Lục Duật Kiêu bị cô siết chặt như vậy, khó thở, một cái tay giữu chặt
cánh tay đang động loạn lên của cô, nhưng không có cậy tay cô ra, mà là
trên mặt giận cười.
Cười đến rất bất đắc dĩ, nhưng là rất dung túng.