LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 962

Mà trong quá trình này, từ đầu đến cuối Cố Tử Mạt chỉ biết kinh ngạc,

cho đến lúc vặn khóa mở cửa phòng phát ra tiếng rắc rắc, hình như mới
thức tỉnh cô, từ từ quay đầu nhìn về phía người phía sau, khuôn mặt anh
tuấn, môi mỏng cùng ánh mắt thâm thúy như biển sâu đều mang theo lực
hấp dẫn cực lớn.

Cô cho là mình đang nằm mơ, vì vậy mở to đôi mắt nhìn anh.

Lục Duật Kiêu bị vẻ mặt không che giấu chút nào của cô chọc cho không

biết làm thế nào, lại cảm thấy buồn cười, nhẹ nhàng ôm trọn vòng eo của
cô, dẫn cô vào trong phòng.

Mới vừa đóng cửa lại, cô liền nhanh chóng xoay người, nhón chân lên

hai cánh tay choàng lên bờ vai của anh, vùi mặt vào trên cổ anh, "Anh
không đi."

"Ừm, anh không đi." Anh dùng đôi tay nâng hông của cô lên, chia sẻ một

chút sức nặng, để cho cô thoải mái hơn một chút.

Cố Tử Mạt ngửi mùi hương cỏ xanh đặc biệt trên người anh, cảm thấy

cực kỳ an ổn, khuôn mặt chôn ở bả vai của anh tràn ra nụ cười thỏa mãn.

"Cả buổi sáng hôm nay bận cái gì vậy?" Không dám tùy tiện quấy nhiễu

tâm tư của cô, anh thử dò xét mở miệng hỏi cô.

"Đưa trang phục cho ảnh hậu của chúng ta, xong. . . . . . Còn gặp phỉa

một vài chuyện không vui." Ví dụ như người đàn ông kia —— coi như là
gặp đi, ví dụ như Kiều Tử Hoài.

Chuyện về hai người đó, cô tóm tắt không rõ ràng. Giờ phút này anh đột

nhiên xuất hiện, thiếu chút nữa làm cô tay chân luống cuống, quá mức vui
mừng, hiện tại đầy trong đầu cô đều là cảm giác vui mừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.