LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 185

Đám người thợ săn thường phái Lục Tổ Đại sư làm công việc canh giữ lưới,
Ngài nhìn thấy những loài thú và chim chóc còn sống mắc vào lưới, đều tìm
đủ phương cách để phóng sanh. Mỗi khi đến giờ cơm, Ngài thường tìm
những rau cỏ hoang dại trên núi bỏ vào trong nồi thịt nấu. Có người hỏi vì
sao làm như thế thì Ngài trả lời:

–Tôi chỉ ăn rau nấu chung với thịt, tôi không ăn thịt.

*

Một ngày kia, ta suy nghĩ đã đến thời kỳ phải hoằng pháp, chẳng nên
ẩn trốn mãi. Ta bèn đi tới chùa Pháp Tánh tại Quảng Châu, gặp Pháp
sư Ấn Tông đang giảng kinh Niết Bàn. Lúc ấy có luồng gió thổi lay
động lá phướng. Một thầy nói gió động, một thầy khác nói phướng
động, hai đàng nghị luận hoài chẳng dứt.

Huệ Năng nầy bước tới nói rằng: "Chẳng phải gió động, cũng không
phải phướng động, ấy là tâm của nhơn giả động."

Chúng nhơn nghe nói đều kinh hãi. Ấn Tông liền mời ta ngồi chỗ trên
hết, và cầu hỏi những nghĩa lý huyền áo.

Thấy Huệ Năng nầy trả lời, ngôn ngữ giản dị, nghĩa lý thích đáng, mà
chẳng do văn tự, Ấn Tông nói rằng: "Hành giả hẳn chẳng phải là
người thường. Đã lâu tôi có nghe nói y pháp của Hoàøng Mai Ngũ Tổ
đã về phương Nam, có phải là hành giả chăng?"

Huệ Năng nầy nói: "Tôi đâu dám!"

Nhơn đó, Ấn Tông đảnh lễ, xin ta trao y bát đặng cho đại chúng xem.

Giảng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.