LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 338

"Người thế gian ngoài mê thì dính tướng, trong mê thì dính không. Nếu
nơi tướng mà lìa tướng, nơi không mà lìa không, thì trong ngoài chẳng
mê. Nếu hiểu rõ Pháp nầy, một niệm tâm mở sáng, ấy là mở cái tri kiến
Phật. Phật đây, nghĩa là Giác ngộ, chia làm bốn môn:

1. Khai giác tri kiến (Mở cái biết thấy giác ngộ.)

2. Thị giác tri kiến (Chỉ cái thấy biết giác ngộ.)

3. Ngộ giác tri kiến (Tỏ cái thấy biết giác ngộ.)

4. Nhập giác tri kiến (Vào cái thấy biết giác ngộ.)

Nếu nghe khai, thị (Mở, Chỉ) của Kinh mà đặng ngộ, nhập (Tỏ, Vào),
đó chính là giác tri kiến, cũng chính là Chơn tánh vốn có mà được xuất
hiện.

Giảng:

Người đời bên ngoài chấp tướng, bên trong chấp không. Nếu có thể nơi
tướng ly khai tướng, nơi không rời không, đó chính là không chấp nơi
không, không chấp nơi có. Cũng chính là trong ngoài không mê, không mê
sẽ không chấp trước, không chấp trước thì không có mê. Nếu ông có thể
hiểu rõ diệu pháp này thì trong một niệm tâm có thể sáng suốt khai ngộ.
Đây gọi là Khai Phật tri kiến.

Phật chính là giác, phân làm bốn môn, chính là khai giác tri kiến, thị giác tri
kiến, ngộ giác tri kiến, nhập giác tri kiến.

Nếu ông nghe nghĩa lý của kinh, mà ngộ nhập hiểu rõ, đó chính là giác tri
kiến, cũng chính là Chân như tự tánh vốn có hiển hiện ra.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.