LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 387

Đi, đứng, nằm, ngồi đều không có tâm. Cũng không nên nghĩ tôi là phàm
phu hoặc là thánh nhân, nên quên đi tư tưởng này. Cũng không có cái năng
kiến, cũng không có cái sở kiến, cũng không có cái năng không, cũng
không có cái sở không. Ông nên biết lúc thấy sáng, cái thấy không phải là
sáng; lúc thấy tối, cái thấy không phải là tối; lúc thấy không, cái thấy không
phải là không. Lúc thấy bít, cái thấy không phải là bít; lúc thấy có, cái thấy
không phải là có; lúc thấy vô, cái thấy không phải là vô. Cho nên Kinh
Lăng Nghiêm
nói: "Thấy cũng ly khai thấy, cái thấy mà mình thấy thì không
thể thấy." Tánh cũng như như, tướng cũng như như, được như thế thì lúc
nào cũng ở trong định.

Trí Hoàng nghe Lục Tổ Đại sư thuyết như thế hoát nhiên đại ngộ, công phu
hai mươi năm tu hành đều biến mất không để lại dấu vết nào. Vì hơn hai
mươi năm, Trí Hoàng đều có cái tâm nhập định, nay cái gì cũng đều không,
lại đắc bổn nguyên vạn pháp. Ngay trong đêm đó, tại trú xứ của Trí Hoàng
ở Hà Bắc (mà Thiền sư nay ở Quảng Đông), học giả quan liêu dân chúng
tín đồ và đệ tử quy y của Thiền sư Trí Hoàng đều nghe trong không trung
có tiếng nói rằng: "Thiền sư Trí Hoàng hôm nay đã đắc đạo!" Đắc đạo tức
là khai ngộ. Thiền sư Trí Hoàng cung kính hướng Lục Tổ Đại sư đảnh lễ,
sau đó trở về Hà Bắc giáo hóa tứ chúng đệ tử tại gia và xuất gia.

*

Có một vị tăng hỏi Đại sư rằng: "Người nào đặng cái ý chỉ của đức
Hoàng Mai?"

Sư rằng: "Người nào hiểu Phật pháp đặng."

Bạch: "Phải Hòa Thượng đặng chăng?"

Sư nói: "Ta không hiểu Phật pháp."

Giảng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.